Xuất Trần gật gật đầu nói tiếp: "Về các phương diện khác đệ cũng không lo lắng lắm, còn có nhị vương huynh, Mạt Hạt sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu."
Gia Luật Cuồng Sở sớm đã đứng ở phía sau Gia Luật Giá Huyên, cắn răng gật đầu nói: "Đệ yên tâm, một khi ta vẫn còn, sẽ không để cho kẻ nào xâm phạm vào biên giới Mạt Hạt."
Xuất Trần nhìn thoáng qua Gia Luật Giá Huyên cùng Gia Luật Cuồng Sở, khẽ cười cười nói: "Đại ca, nhị ca, chuyện về sau đành phải làm phiền hai người vậy."
Một câu đại ca, nhị ca, Gia Luật Giá Huyên lập tức lệ rơi đầy mặt, run giọng nói: "Xuất Trần, đã lâu không có nghe thấy đệ gọi ta như vậy, mười mấy năm qua cũng chưa từng nghe thấy đệ gọi ta như thế, Xuất Trần, ca ca thật có lỗi với đệ, Xuất Trần, đệ hãy trách ca ca đi, là ca ca có lỗi với đệ, có lỗi với đệ."
Gia Luật Cuồng Sở đứng ở phía sau hốc mắt cũng đỏ lên, vội vàng quay lưng đi, đứng yên một lát sau mới quay đầu lại nói: "Xuất Trần, là do chủ ý của nhị ca, nhị ca không muốn đệ rời khỏi Mạt Hạt, đệ là đối thủ của ta, là huynh đệ của ta, là Dật Bắc Vương của Mạt Hạt, đệ không thể rời xa nơi này được, Xuất Trần, chúng ta có lỗi với đệ."
Xuất Trần mỉm cười nói: "Cũng đều đã qua rồi, còn nói lại chuyện này làm gì, sống với thân thể như vậy không bằng chết đi có lẽ sẽ tốt hơn, đại ca không phải đã nói, bộ dạng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571883/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.