Trong tiếng cười mơ hồ truyền đến vài tiếng ho khan, ở cửa lập tức xuất hiện một nam tử, chính là người đứng ở phía sau Xuất Trần ngày hôm nay, là người vung đao về phía Lục Tiểu Thanh, chỉ thấy trong tay hắn bưng một chén nước trong tiến lên nói: "Vương, tới giờ uống thuốc rồi." Xuất Trần thu lại tươi cười tiếp nhận bát nước trong, từ trong lòng lấy ra một viên thuốc bé bằng đầu ngón tay út, bỏ vào miệng uống, sắc mặt bình tĩnh không một chút gợn sóng.
Chờ Xuất Trần uống xong thuốc, thị vệ cũng không có lui xuống, Xuất Trần nhắm mắt lại, tựa vào đầu giường nói: "Khuynh Tường, đi sắp xếp cho nàng một chỗ ở."
Người kêu Khuynh Tường kia nhìn thoáng qua Xuất Trần nói: "Vương, nữ tử này lai lịch cổ quái, chúng ta có phải hay không......"
Xuất Trần vẫn nhắm hai mắt như trước, nói: "Không cần, tiểu nha đầu này không có tâm cơ gì, chính là có chút mơ hồ, liền an bài cho nàng thân phận hạ nhân đi, để cho nàng ở lại trong phủ."
Khuynh Tường gật gật đầu liền muốn lui xuống, đột nhiên nhẹ giọng cười nói: "Vương, hôm nay người dẫn theo một nam nhân hồi phủ, chỉ sợ ngày mai tin này sẽ truyền khắp Lăng Tiêu thành cho mà xem, Dật Bắc Vương mà bọn họ kính yêu, thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử cư nhiên lại thích nam nhân......" nói còn chưa dứt lời, nhảy lùi lại lủi đi ra cửa, tiếng cười khẽ rất nhanh liền đã đi xa.
Xuất Trần mở to mắt cười khẽ một tiếng, nhất thời cao hứng cứu một nữ tử phẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571855/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.