Ngày hôm sau, cả một đêm pháo hoa rực rỡ đã trở thành chủ đề nói chuyện phiếm của mọi người, khắp đầu đường cuối ngõ người nào người nấy trên mặt tràn ngập ao ước kể ra câu chuyện pháo hoa rực rỡ trời đêm tối hôm qua, lời nói càng truyền càng nhanh, càng nhanh càng thái quá, một đám đều giống như là chính mắt mình được chứng kiến người tay áo bay múa đêm đó là ai vậy.
Mấy ngày này, Hồng Ngọc cùng Lan Tâm đang ở Minh Châu đã khai trương tửu lâu, có tiền quả thật là dễ làm việc, sau khi mua lại một tửu lâu lớn, trang hoàng lại từ trong ra ngoài, liền bắt tay vào việc buôn bán. Hai người một thân nam trang ngồi ở trên lầu, một bên vừa đánh giá công việc làm ăn của tửu lâu, một bên vừa thương lượng chuyện tiếp theo nên sắp xếp như thế nào, chợt nghe ba vị khách ở gian kế bên nói chuyện với nhau: "Trương huynh! Huynh biết không, hai ngày trước ở bờ biển đã xảy ra một chuyện lớn, không biết người nào lại tạo ra bút tích lớn như vậy! Bắn cả một bầu trời pháo hoa rực rỡ, ta lúc ấy cách bờ biển bảy mươi đến tám mươi dặm, vậy mà vẫn nhìn thấy! Nửa bầu trời đều được chiếu sáng bởi từng chùm pháo hoa rực rỡ."
"Lý huynh, huynh không biết rồi, ta nhưng là nghe nói, không biết là vị công tử nhà phú quý nào đó, vì muốn làm cho nữ tử mình yêu mến vui vẻ, không chỉ có bắn cả một bầu trời rực rỡ pháo hoa thôi đâu, trên bờ cát còn phủ kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571852/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.