Minh Châu, Lục Tiểu Thanh đang ở trên bờ biển câu cá, không ngừng hắt xì hơi liên tục, cảm thấy quái lạ xoa xoa cái mũi nói: "Quái lạ, là ai đang nghĩ đến ta vậy?"
Lý Quỳnh ở một bên cùng nàng câu cá, ha ha cười nói: "Ai nghĩ đến tỷ chứ? Những người mà tỷ quen biết đều đang ở bên cạnh tỷ, còn có ai sẽ nhớ tỷ đây." Bên cạnh Hồng Ngọc cùng Ngô Lệ Hoa cũng che miệng mà cười, hôm nay mọi chuyện xử lý cũng đã tạm ổn, nên có thời gian đi câu cá cùng Tiểu Thanh, nhìn nửa ngày không có một con cá nào mắc câu, Lục Tiểu Thanh không khỏi nói: "Về thôi, về thôi, một con cá cũng không có." Lý Quân Hiên đang đứng ở đuôi thuyền cũng tùy theo ý nàng, muốn trở về thì trở về, dù sao nhiều ngày nay ngoài học được cách chèo thuyền ra, thì nàng cũng không học được gì.
Năm người cười đùa tiêu sái bước lên bờ, phía trước có một người vừa hô to vừa chạy tiến lên phía bọn họ, nói với Lục Tiểu Thanh: "Lục lão bản, có vài vị bằng hữu của ngài đến tìm ngài."
Lục Tiểu Thanh ngẩn người không biết là bằng hữu nào đến tìm mình, chẳng lẽ là nói Vô Diễm từ Giang Nam tới đây, tuy rằng còn vài ngày nữa mới đến giao hẹn, nhưng là vẫn chưa hết ba tháng mà, chột dạ dừng bước, kiễng chân nhìn về đoàn người ở phía xa xa đang đi về hướng này.
Rất xa chỉ thấy có một nam tử mang theo hai nữ tử đang đi tới đây, Lục Tiểu Thanh cảm thấy hồi hộp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571847/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.