Lý Quỳnh nghe vậy, cười xì một tiếng: “Theo như tính tình của Tiểu Thanh tỷ tỷ khẳng định sẽ làm như thế, nhất định sẽ trách muội và ca ca không đến cứu nàng, hại nàng ở bên ngoài chịu khổ.”
Ngô Lệ Hoa hiếm khi đồng tình với người khác, cũng mỉm cười gật gật đầu nói: “Tỷ tỷ có khả năng sẽ làm như vậy, bất quá, ta nghĩ tỷ tỷ ở bên ngoài cũng sẽ không phải chịu khổ.”
Lý Quân Hiên ở một bên lên tiếng hỏi: “Vì sao lại nói như thế?”
Ngô Lệ Hoa trầm ngâm một chút nói: “Lúc ấy, bản thân ta đã chuẩn bị đi cùng tỷ tỷ, cho nên ta mới đem theo tất cả tài sản mà ta dành dụm trong nhiều năm qua, nhưng sau đó ta lại không thể đi cùng, nên đã đưa hết cho tỷ tỷ, cho nên ta nghĩ tỷ tỷ khẳng định sẽ không phải sống kham khổ”
Lý Quân Hiên gặp Ngô Lệ Hoa tuy nói nhẹ nhàng bâng quơ, bất quá nghĩ đến đây chính là trưởng nữ của Ngô gia hào phú một vùng, tiền riêng tuyệt đối sẽ không ít, mà vài lần trước đây khi hỏi ý, nàng không có nói về điểm này, hẳn là nàng không tin chàng thành tâm đi tìm Tiểu Thanh, sợ chàng có mục đích cùng ý tưởng khác, hôm nay nói ra hẳn là nàng đã hiểu chàng thành tâm tìm kiếm Tiểu Thanh như mong đợi của mình, vì thế đứng lên hướng Ngô Lệ Hoa thi lễ nói: “Ta thay mặt Tiểu Thanh cảm tạ ngươi, ta khẳng định là Tiểu Thanh khi cầm số tiền đó đi chưa kịp nói lời cảm tạ với ngươi, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571816/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.