Xa phu ăn mặc chỉnh tề nhìn thấy một nữ nhân quần áo bẩn thỉu, đầu tóc bù xù lại còn kiêu ngạo chỉ vào mặt mình mà mắng chửi, trong lòng bất mãn hừ lạnh một tiếng: “Mắt của ngươi để làm gì? Đường đi to như vậy mà ngươi không biết tránh, bị đụng vào là đáng lắm.”
Lục Tiểu Thanh giận dữ, vung tay chụp lấy càng xe quát: “Được lắm, ngươi đụng vào ta trước lại còn đổ ngược là do ta không đúng, ngã tư đường to như vậy sao ngươi không biết đi né sang bên cạnh, ai cho ngươi đi giữa đường? Ngươi dựa vào cái gì mà đi giữa đường? Ta nói cho ngươi biết, đây là kinh thành, chỉ có Hoàng Đế mới có tư cách đi giữa đường, ngươi là ai mà dám đòi hỏi người khác phải nhường đường cho ngươi, được, ta thấy ngươi coi mình còn to hơn Hoàng Đế đi.”
Tự nhiên bị chụp mũ to hơn Hoàng Đế, xa phu nhất thời đỏ bừng mặt mũi, nói không ra lời, Lục Tiểu Thanh cũng không có ý buông tha, một tay lôi kéo rồi quát: “Đi nhanh, chúng ta đến nha môn phân xử, ta xem ngươi hôm nay có phải muốn to hơn Hoàng Đế hay không?”
Lúc này rèm xe ngựa nhẹ nhàng vén lên, trong xe là một người ngồi ngay ngắn, lạnh lùng nhìn bọn họ, Lục Tiểu Thanh cứ nghĩ trong xe không có người, ầm ĩ cả nửa ngày hắn mới lộ diện, nên trong lòng càng thấy ác cảm, trừng mắt nhìn người trong xe, tay vẫn túm chặt xa phu.
Nam tử bên trong xe chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, tướng mạo uy nghiêm, mày kiếm kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571814/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.