Lục Tiểu Thanh không nghĩ tới Hoàng đế tương lai lại ở một nơi như thế này. Một nơi vắng lặng, yên tĩnh không nói, ngay cả hạ nhân cũng chỉ có vài người, liền gật gật đầu nói: “Nếu ta ở nơi này của huynh, sẽ không làm phiền huynh, ta cũng nhàn rỗi không có việc gì làm, ta sẽ làm quản gia cho huynh, nhìn hạ nhân của huynh xem, ngay cả ánh mắt kính trọng cũng không có, là người trong Vương phủ, huynh cũng không quản giáo, huynh không quản giáo thì ta sẽ giúp huynh quản, ít nhất Vương phủ phải có bộ dáng của Vương phủ, người ở chỗ khác không có khí thế còn có thể, chứ ở đây sẽ phải có khí thế khác.”
Thiên Vũ ngẩn người thấy Lục Tiểu Thanh nói thật tự nhiên, một chút cũng không thấy giống phản ứng cung kính của một nữ quản gia, mà đối xử với mình như đối với bằng hữu thân thiết, có thái độ hỗ trợ. Tuy rằng khi Lục Tiểu Thanh biết mình là Tấn vương thì có biểu hiện thật nịnh bợ, như là nàng muốn trở thành nhân vật trọng yếu trong cung vậy, nhưng hiện tại phát hiện ra là mình thích cảm giác này, giống như cảm giác của huynh đệ tốt với nhau.
Lập tức gật gật đầu nói: “Chỉ cần nàng có bản lĩnh làm quản gia của Vương phủ, ta sẽ không ngăn cản nàng, nhưng tiền tiêu vặt hàng tháng của nàng ta sẽ không trả, coi như là nàng hỗ trợ ta.”
Lục Tiểu Thanh híp mắt nhìn Thiên Vũ, cả giận nói: “Ta vẫn nghĩ huynh có diện mạo thật tuấn tú, không nghĩ tới tình cảnh của huynh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571812/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.