Lục Tiểu Thanh cùng Thiên Vũ đi theo sau Vô Diễm, Vô Diễm bước vào trước, để cho Thiên Vũ, Tiểu Thanh theo chậm vài bước. Ba người còn đang đứng ở trước cửa, thì thấy rất nhiều người có cả trai lẫn gái từ bên trong phủ đi ra, đứng đầu là một phu nhân xinh đẹp vui mừng tiến lên, thi lễ nói: “Vương gia đã trở lại.” Mọi người ở sau nàng cũng cùng nhau quỳ xuống hô: “Tiểu vương gia.”
Lục Tiểu Thanh hết nhìn đông tới nhìn tây, quan sát bố trí trong đại viện, bị động tác của những người này làm cho hoảng sợ, khi nàng nghe rõ những gì bọn họ nói, không khỏi kinh ngạc trừng lớn hai mắt, khó tin quay đầu sang nhìn Vô Diễm, đùa giỡn kiểu gì vậy, người lạnh như băng như hắn cư nhiên lại là Vương gia, có phải hay không chính mình đã nghe lầm, dùng sức lắc lắc đầu, để chính mình thanh tỉnh một chút. Thiên Vũ đứng bên cạnh nhìn động tác của Lục Tiểu Thanh, không khỏi khẽ cười thành tiếng.
@
[email protected]Vị phu nhân đứng đầu nghênh đón, lúc thấy Thiên Vũ đang đứng sau Vô Diễm vài bước, đã lui về sau vài bước khom người hành đại lễ nói: “Thỉnh an Tấn vương gia.” Hành lễ so với Vô Diễm còn cung kính hơn nhiều. Những người phía sau vốn đã ngẩng đầu lên, vừa thấy Thiên Vũ liền nhất tề lại cúi đầu xuống, hô to: “Thỉnh an Tấn vương gia.”
@
[email protected]Trời ạ, ta không phải là đã đến nhầm chỗ rồi đấy chứ, hai người này như thế nào đều thành Vương gia, trời ạ, phải chăng Vương gia là không cần tiền a? Choáng váng, ta choáng váng đầu óc, ta bị tụt huyết áp, ta bị cao huyết áp, ta mắc bệnh đãng trí của người già, lại mắc chứng quáng gà, ta bị bệnh thiếu máu, bệnh bò điên, chuyện này là như thế nào đây…… Chuyện này trong nhất thời không kịp nghĩ ra được một từ nào để hình dung. Lục Tiểu Thanh quay đầu, trừng mắt nhìn Thiên Vũ, cước bộ loạng choạng, liên tục lắc đầu.
Thiên Vũ buồn cười nhìn động tác của Lục Tiểu Thanh, nhìn cũng chưa nhìn qua mọi người đang quỳ ở dưới đất chờ chàng cho phép đứng dậy, chỉ phất tay một cái nói: “Đứng lên đi.”
@
[email protected]“Tạ Tấn vương gia.” Nghe vậy, đám người đang quỳ nhất loạt cung kính đứng dậy.
Thiên Vũ khẽ kéo Lục Tiểu Thanh, mỉm cười nói: “Làm sao vậy, nàng mà cũng có lúc luống cuống sao, ta đã nghĩ rằng trên đời này chuyện gì cũng đều không dọa được nàng cơ đấy.” Vô Diễm cũng nhếch nhếch khóe miệng nói: “Xem ra không nói cho nàng là đúng, bằng không sẽ không thấy được phản ứng phấn khích của nàng, ta nhớ rõ không phải có người nói cái gì vương tôn hậu duệ quý tộc sẽ không để vào mắt, biểu hiện hôm nay phải được hiểu như thế nào đây?”
@
[email protected]Lục Tiểu Thanh lấy lại bình tĩnh cũng không để ý Vô Diễm chế nhạo, một phen giữ chặt tay Thiên Vũ, liên tục lui ra phía sau vài bước, chỉ vào tấm biển trên cửa nói: “Mặt trên viết cái gì?”
Thiên Vũ khẽ cười nói: “Kình vương phủ.”
@
[email protected]Lục Tiểu Thanh thu hồi ánh mắt, đứng trước cửa lớn trừng mắt khó hiểu, miệng lẩm bẩm nhìn Vô Diễm nói: “Huynh ấy nhìn giống Vương gia sao? Mà Kình vương, sao ta lại chưa nghe nói qua?” Nàng suy nghĩ nửa ngày, cũng không nhớ được lịch sử Đường triều có người gọi là Kình vương.
@
[email protected]Thiên Vũ lắc đầu nói: “Không, Vô Diễm không phải Kình vương, Kình vương phủ là phủ đệ của lục thúc ta, hiện tại lục thúc đang ở Kinh Châu, trong phủ này do Vô Diễm quản, huynh ấy chính là Quận vương đương gia.”
@
[email protected]Lục Tiểu Thanh gật gật đầu, Quận vương, cũng giống một chút, trong sách giáo khoa lịch sử nói đây cũng không phải là nhân vật hào hùng, nếu không có hào danh gì thì mặc kệ vậy, nghĩ xong tay lại lôi kéo Thiên Vũ đi vào trong vương phủ. Thấy Vô Diễm đang hung hăng trừng mắt nhìn mình, Lục Tiểu Thanh lại hướng chàng mỉm cười thật tươi, đây là vương phủ nha, mình xuyên qua đến Đại Đường có thể trà trộn vào trong vương phủ ở vài ngày, nhưng lần này là chuyện thân phận, nói ra thì đây cũng là người quyền quý, trời ạ, từ xưa đến nay ta tung hoành vũ trụ, là thiên hạ đệ nhất mặt dày. Cứ nghĩ Vô Diễm trừng mắt nàng là cảnh cáo nàng đừng làm bậy, nhưng hiện tại cho dù Vô Diễm có lấy bả đao giơ ra trước mặt nàng, nàng cũng là tươi cười chào đón, lại không phát hiện ra Vô Diễm hung hăng trừng mắt, là do nàng đang giữ chặt tay Thiên Vũ.
@
[email protected]Đi được hai bước, Lục Tiểu Thanh đột nhiên nhớ tới Thiên Vũ hình như cũng là một vị Vương gia, đầu năm nay Vương gia xuất hiện đến thật nhiều, vừa bị Vô Diễm đả kích cho một vố, trái tim Lục Tiểu Thanh hiện tại rắn chắc không ít, vừa đi vừa nói với Thiên Vũ: “Đúng rồi, Thiên Vũ, huynh là Vương gia gì, là Quận vương gì?”
Thiên Vũ lắc đầu cười nói: “Ta không phải Quận vương, ta là Thân vương.”
@
[email protected]“A, ta biết Thân vương so với Quận vương cao cấp hơn, trách không được Vô Diễm lại bảo vệ huynh như thế, Thân vương hình như là huynh đệ của hoàng đế mới có danh hiệu này.”
Thiên Vũ vô cùng kiên nhẫn cười nói: “Ta không phải huynh đệ của đương kim hoàng đế, ta là con của hoàng đế.”
@
[email protected]Lục Tiểu Thanh vỗ vỗ đầu nói: “Quan hệ thật phức tạp, ta cứ nghĩ…… Mà con của hoàng đế gọi là Tấn vương đúng không? Tấn vương, Tấn vương, Tấn vương Lý Trị, trời ạ, Tấn vương Lý Trị, huynh đừng làm ta sợ, Đường Cao Tông (1).” Nắm tay áo Thiên Vũ không ngừng lắc mạnh, trừng lớn hai mắt vội la lên: “Tấn vương Lý Trị, huynh trăm ngàn không cần nói cho ta biết huynh là Tấn vương Lý Trị nha~.” phu nhân có tướng mạo xinh đẹp, luôn tỏ ra cung kính đứng ở phía sau Vô Diễm khiển trách: “Lớn mật.”
@
[email protected]Thiên Vũ cũng chỉ lơ đễnh mỉm cười nói: “Vì sao ta không thể gọi là Lý Trị? Ta gọi Lý Trị a~, Thiên Vũ là tên thường gọi, để đi đây đó xưng hô cho dễ, Lý Trị vốn là tên của ta.”
Thần a~, Lục Tiểu Thanh ta có tài đức gì mà có thể gặp phải chuyện khó tin như vậy, ông trời a~, Đường Cao Tông, hoàng đế Đường triều tương lai đang đứng ở trước mặt ta, còn cười với ta nữa chứ, quan âm bồ tát, thần mặt trời, các ngài đối với ta thật sự là quá tốt, ta trở về sẽ thắp hương cho các ngài.
@
[email protected]Thiên Vũ nhìn vẻ mặt háo sắc của Lục Tiểu Thanh đang si mê nhìn mình, khóe miệng giật giật không ngừng, chỉ kém là không chảy nước miếng, không khỏi bật cười, nâng tay lên xua xua mấy cái trước mặt nàng: “Tỉnh, tỉnh, chỉ là một cái tên thôi mà, lại đáng giá để cho nàng như vậy sao, thật sự là khó gặp.”
Bị Thiên Vũ, không phải, là Lý Trị gọi hồn về, Lục Tiểu Thanh lập tức rút tay về, mỉm cười quyến rũ vỗ vỗ tay áo Lý Trị bị chính mình làm rối loạn, thuận tiện còn xoay người sửa sang lại xiêm y của chàng, lui về phía sau từng bước, vẻ mặt khiêm tốn cười nói: “Thỉnh an Tấn vương gia.”
@
[email protected]Lý Trị sửng sốt, nháy mắt mấy cái, nhìn thái độ của người trước mặt đang biến hóa một trăm tám mươi độ, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Vô Diễm mặt đang đen xì đứng ở bên cạnh, nhất thời cười ha ha: “Tiểu Thanh, ta thật không biết nên nói như thế nào với nàng nữa, tư thái của nàng chào ta, thật là, vẻ mặt không có ý tốt, toàn bộ ý định của nàng đã lộ ở trên mặt.”
@
[email protected]Vô Diễm tức giận tiến lên từng bước, gõ vào đầu Lục Tiểu Thanh nói: “Thu hồi bộ dáng của nàng lại, nhìn thật ghê tởm.”
Lục Tiểu Thanh trừng Vô Diễm, lập tức quay đầu thay thành một bộ dáng tươi cười, nói với Lý Trị: “Được quen biết với người là vinh hạnh của tiểu nữ, có thể cùng nói chuyện với người là quang vinh của tiểu nữ, về sau xin chiếu cố nhiều hơn, chiếu cố nhiều hơn nha~.” Có chiếu cố của huynh, về sau ta chính là con cua vàng, ở Đại Đường ta có thể đi ngang.
@
[email protected]Còn không kịp đối với Lý Trị biểu hiện chính mình vạn phần trung thành cùng ngưỡng mộ, Vô Diễm trực tiếp bắt lấy tay áo của nàng, đem nàng kéo đi vào bên trong, Lục Tiểu Thanh nắm lấy cánh tay Vô Diễm, lại quay đầu cười ngây ngô nói với Lý Trị: “Tấn vương gia, mời người vào bên trong, chúng ta vào trong phủ chậm rãi tán gẫu, chậm rãi tán gẫu.” Bên cạnh không quên hung hăng đạp Vô Diễm mấy đá.
Vô Diễm mặt lạnh, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đây là phủ của ta, không tới phiên nàng cho ta kiêu ngạo.” Vừa nói vừa một đường trực tiếp đi vào bên trong cánh cửa của vương phủ, chúng hạ nhân đang đứng khom người ở trước cửa, dàn sang hai bên nhường đường, phu nhân xinh đẹp vẫn đứng ở bên cạnh Vô Diễm, kinh ngạc nhìn Vô Diễm cùng Lục Tiểu Thanh, thần sắc hiện lên một tia khó hiểu cùng khinh bỉ.
@
[email protected]Lý Trị cười ha ha, vừa lắc đầu cười vừa nói: “Ta thực sợ nàng rồi đó, xem ra nàng quả nhiên là không giống người thường, rất thú vị.”
Thật vất vả mới hạ gục được uy danh của Vô Diễm, Lục Tiểu Thanh vẫn là cảm thấy buồn bực ra mặt, bất quá ngay sau đó, nàng lại đối với Lý Trị một tiếng lại một tiếng gọi Vương gia thật ngọt ngào, thân mật, lại dùng vẻ mặt cười quyến rũ, cười đến nỗi sái cả quai hàm, sự nịnh bợ được thể hiện rõ ra ngoài như vậy, làm cho không đầy chốc lát sau, mọi người ở trong vương phủ lớn như vậy, đều biết hôm nay đi theo Quận vương nhà mình, cùng Tấn vương trở về có một nữ tử tên Lục Tiểu Thanh, hiện tại chính là đang một lòng muốn lấy lòng Tấn vương.
@
[email protected]Tất cả các món ngon trên bàn tiệc, cơ bản đều được đặt ở trong bát của Tấn vương, nữ tử ngoại lai này so với Quận vương nhà mình còn giống chủ nhân hơn, một bên kính thêm rượu, một bên gắp thức ăn, phân phó trái phải, cứ như đây là nhà của mình vậy, mà Quận vương cùng Tấn vương đều trở thành khách nhân. Vốn muốn nói nàng không có tư cách ngồi ở vị trí trên, bất quá chủ tử của bọn họ đều nói vô phương, vì thế thành ra nàng một cái bàn, Quận vương nhà mình một cái, Tấn vương gia một cái, còn có một cái cư nhiên là cho gã đánh xe kiêm sai vặt của nàng. Ông trời ơi, bọn hạ nhân trong vương phủ đều muốn té xỉu, ngay cả nữ chủ nhân trong vương phủ đều không có dám ngồi cùng, nàng cư nhiên muốn đưa cả gã đánh xe hạ nhân ngồi dùng bữa cùng chủ nhân của bọn họ, mà hai vị vương gia cũng đồng ý, đây là thế đạo gì a~? Khi nào thì nô lệ chỉ cần xoay người một cái, đã làm chủ người khác.