Ngô Lệ Hoa thấy Lục Tiểu Thanh một bên không ngừng kêu đau, một bên vội vã nói với mình, bộ dáng thật buồn cười, oán giận trong lòng cũng chỉ còn chút ít, aiz, vận mệnh của mình không tốt như vậy cũng không thể trách người, coi như hết. Nàng tiến lên xem bàn tay bị thương của Lục Tiểu Thanh rồi nói “Nếu đã như vậy, Lệ Hoa xin gọi người là tỷ tỷ”
Lục Tiểu Thanh vốn đã khiêm tốn lại càng thêm khiêm tốn, chuyện đại sự của Ngô Lệ Hoa đã bị mình làm hỏng, mặc dù nàng không nói gì nhưng trong lòng chắc cũng oán hận, nay lại gọi mình là tỷ tỷ. Không nghĩ Ngô Lệ Hoa lại bình thản nói như vậy, làm Lục Tiểu Thanh ngây ngốc ở bên, cúi đầu thấy Ngô Lệ Hoa đang cẩn thận xem xét vết thương của mình, lại càng yên lặng, giống như vừa rồi người bị phá hỏng chuyện đại sự là Tiểu Thanh chứ không phải Lệ Hoa, cứ như vậy bỏ qua, sợ là nam tử cũng chẳng có được tính cách sảng khoái như nàng.
Lục Tiểu Thanh rất bội phục nữ tử có khí thế như vậy, trong lòng vừa tán thưởng vừa thưởng thức, việc này nếu rơi vào đầu mình, phần lớn sẽ là mình một đao chém đối phương thành hai nửa.
Trầm mặc nửa ngày, Lục Tiểu Thanh nhẹ giọng nói: “Muội tử, tỷ tỷ thật xin lỗi muội.”
Ngô Lệ Hoa thân thể khẽ run, chậm rãi lắc đầu nói: “Tỷ tỷ, trên đời có phải chuyện gì cũng rõ ràng đâu, có lẽ đi theo tỷ cũng không phải chuyện xấu.”
Hai người ở trong phòng nói chuyện nửa buổi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571792/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.