Bạch Mạc bỗng cảm thấy xấu hổ, hắc hắc cười vài tiếng: “Chỗ đó, chỗ đó, không biết coi như không có tội!” Khuôn mặt vặn vẹo khó coi liếc xéo Lục Tiểu Thanh một cái, nếu không phải nhìn thấy phía sau nàng là Lý Quân Hiên, sợ rằng hắn đã sớm nhẫn không nổi, lôi tuột Lục Tiểu Thanh từ trên ghế chủ thượng xuống rồi.
Ngồi xuống, phía sau hắn là nam tử họ Trương, hai người nhìn nhau, trong mắt vằn lên chút tức giận, đường đường là con quan cháu tướng mà lại phải hành lễ trước một dân đen, nhường chỗ ngồi, còn phải vô cùng cung kính, quả thực là một nỗi ô nhục, đã vậy còn gặp trúng Lục Tiểu Thanh bộ dạng ngu ngốc chờ mình mỉm cười đáp lại, trong lòng càng khó chịu ngứa ngáy hơn.
Lục Tiểu Thanh thấy hai người trước vô duyên vô cớ nổi giận đùng đùng, hung hăng trừng mắt nhìn nàng, nhất thời ngẩn người nghĩ: “Trừng ta làm gì? Ta đã làm cái quái gì chọc giận mấy người hả, thật chẳng ra làm sao cả!” Nàng nào phải kẻ chuyên chịu ức hiếp thiệt thòi, thấy hai người kia trừng mắt nhìn mình cũng cố mở to mắt ra trợn ngược trở lại.
Lý Quỳnh ngồi bên cạnh, âm thầm nín cười, lúc Lục Tiểu Thanh chọn chỗ ngồi xuống nàng đã biết đó là chủ vị, nhưng cũng chẳng buồn nhắc nhở Lục Tiểu Thanh, thứ nhất là muốn nhìn xem ca ca nhà mình sẽ ứng phó như thế nào, thứ hai là muốn nhìn bộ dạng của Lục Tiểu Thanh khi bị cười nhạo ra sao, kết quả là Lục Tiểu Thanh cả gan làm loạn, muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-doi-duong-lam-luu-manh/1571785/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.