Nhìn dáng vẻ ngọt ngào của hai người họ, Trần Hà Thu như bị cảm hóa, trong lòng như có một luồng gió nhẹ, không khỏi ghen tị với cô gái vừa rồi.
Cô gái thì làm nũng, chàng trai thì mỉm cười, hình ảnh này thật là đẹp, Trần Hà Thu trông thấy mà thèm.
So với tình yêu đằm thắm của họ, khi cô kết hôn với Nguyễn Hoàng Phúc, mọi thứ gần như là một thảm họa .
Nguyễn Hoàng Phúc thậm chí còn không ra mặt, lúc đó anh ta chỉ cử một luật sư của tập đoàn nhà họ Nguyễn đến cục dân chính cùng cô, trước mặt các nhân viên, buộc Hà Thu phải kí giấy xác nhận tài sản tiền hôn nhân, bên trong ghi rõ ràng tài sản cá nhân của Nguyễn Hoàng Phúc không liên quan gì tới Trần Hà Thu, cho dù li hôn anh ta cũng không chia bất kì tài sản nào cho cô.
Cô vẫn nhớ như in ánh mắt thương cảm và bất lực của các nhân viên nhìn cô lúc đó: “Cô gái à, loại đàn ông như vậy mà cô vẫn muốn lấy làm chồng sao?”
Cô ấy lúc đó một lòng vì Nguyễn Hoàng Phúc, đối với cô ấy tài sản gì cũng không bằng một lời hỏi han quan tâm đơn giản của Nguyễn Hoàng Phúc, cô năm đó dứt khoát gật đầu: “Tôi lấy.”
Cứ như vậy, họ đăng kí kết hôn xong rồi, Hà Thu cầm giấy đăng kí kết hôn chỉ có ảnh một mình cô, ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần cô toàn tâm toàn ý thì nhất định sẽ được nhận lại tình yêu từ anh ta.
Nhưng thực tế đã vả vào mặt cô một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428985/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.