Nguyễn Hoàng Phúc bất lực giải thích: “Một tháng nay cháu cũng không gặp cô ấy.”
“Cái gì? Cháu đã gọi cho con bé chưa?”
“Gọi rồi, nhưng cô ấy không nghe máy.”
“Như vậy là vẫn còn giận cháu. Mà này, cái ngày cháu ở lại nhà cũ có phải hay không…”
Nguyễn Hoàng Phúc nói không rõ ràng: “… Ừm.”
Ông cụ họ Nguyễn hiển nhiên rất vui vẻ: “Đã hơn một tháng, nếu con bé có thai thì có thể kiểm tra ra. Cháu tranh thủ thời gian đi tìm, hiện tại có khi trong bụng con bé đã có máu mủ của nhà họ Nguyễn chúng ta rồi!”
Trong lòng Nguyễn Hoàng Phúc đột nhiên sáng lên, anh lập tức nói: “Được, cháu sẽ nhanh chóng tìm cô ấy.”
Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Hoàng Phúc không muốn ở lại nữa, sau khi thay quần áo anh chuẩn bị ra ngoài.
Trần Linh Nhi dang hai tay chặn cửa: “Anh định đi tìm Trần Hà Thu sao? Không được đi!”
“Linh Nhi…”
“Không được đi là không được đi! Tự cô ta muốn đi, anh đến cùng cô ta làm gì? Cứ để cô ta ở bên ngoài tự sinh tự diệt đi.”
Nguyễn Hoàng Phúc nghe xong lời này, sắc mặt trở nên nghiêm nghị: “Dù sao cô ấy cũng là em gái của em mà.”
“Em gái của em thì sao? Cô ta là thứ phụ nữ không biết xấu hổ dám cướp đi người đàn ông của em!”
“Đủ rồi!” Nguyễn Hoàng Phúc rốt cuộc chịu không nổi: “Về mặt luật pháp, Trần Hà Thu vẫn là vợ của anh, về mặt tình cảm mà nói, anh yêu An Như. Anh chưa bao giờ trở thành người đàn ông của em!”
“Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428968/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.