Có thể được một chiếc Maybach theo sau, cô gái ngồi trong xe chắc cũng không phải nhân vật tầm thường, vẫn nên ít hỏi những chuyện lặt vặt thì hơn.
Sau khi xuống xe, Trần Hà Thu cũng không liếc mắt nhìn quanh mà đi thẳng vào thang máy công ty.
Chiếc Maybach màu xám bạc dừng trước cửa, nhìn cô từng bước đi vào thang máy rồi mới rời đi.
Rốt cuộc cũng trở về muộn, lúc chiều chấm công thì muộn mất hai phút, Trần Hà Thu trở về vị trí của mình thì liền có người gõ bàn của cô.
Trương Thành Khiêm cầm một xấp tài liệu và nói: “Buổi trưa cô đi đâu vậy, cứ tìm cô mãi, buổi sáng bên phía Nguyễn Thị đã họp rồi đưa ra phản hồi. Bản thiết kế không thể giao cho tôi, vẫn phải để cô tự làm.”
Trần Hà Thu nhận lấy tư liệu, xem qua tổng thể một lượt rồi cau mày: “Khoảng cách giữa các tòa nhà có cần phải rộng vậy không? Đây chẳng phải là không lô-gích sao? Lãng phí tiền quá.”
Trương Thành Khiêm nhún vai: “Ai mà biết, bên phía Nguyễn Thị yêu cầu chúng tôi làm theo đó.”
“Khi nào cần?”
“Nói là cần trước giờ làm ngày mai, nên tôi mới đến tìm cô, cả mười mấy tòa nhà! Thời gian một buổi chiều! Tôi làm thế nào cũng không xong, nên phải đến nhờ cô đây.”
Trần Hà Thu đại khái có thể ước tính được, hôm nay nếu thức một đêm chắc là sẽ sửa được hết nên gật đầu: “Được, tôi biết rồi. Tôi sẽ cẩn thận sửa.”
Trương Thành Khiêm gật đầu: “Vậy giao cho cô vậy, tôi còn phải trở về bên Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428947/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.