“Vậy người xưa của anh thì sao?” Trần Hà Thu hỏi.
Lê Anh Huy dừng lại một chút, rõ ràng không muốn trả lời vấn đề này, anh ta tắt thuốc lá rồi đứng dậy, nhìn cô hai lần vẫn cảm thấy dáng vẻ rách rưới của cô quá thê thảm. Anh ta nhặt áo khoác bị cô ném qua một bên mặc lên cho cô, lần này dứt khoát buộc hai cái ống tay áo lại, trói chặt hai cánh tay của cô vào bên trong.
Trần Hà Thu giận dữ: “Tổng giám đốc Lê, anh có ý gì?”
“Tôi không muốn nói nhảm nữa, cởi trần hay là mặc quần áo của tôi, cô tự chọn đi.” Sự kiên nhẫn của Lê Anh Huy đã cạn kiệt, bản chất nóng nảy bên trong lại bộc phát.
Vừa dứt lời, chỉ nghe “rầm” một tiếng.
Cửa phòng đổ sập vang lên ầm ầm, bóng dáng lạnh lùng của Nguyễn Hoàng Phúc xuất hiện ở ngoài cửa, vẻ mặt kinh hoảng. Cho đến khi nhìn thấy Trần Hà Thu rõ ràng mới buông lỏng. Nhưng sau một giây lại căng lên: “Trần Hà Thu, cô gọi điện thoại gọi tôi đến chính là để cho tôi nhìn thấy cô đã tìm thấy niềm vui mới à?”
Trần Hà Thu biết anh lại hiểu lầm, nhưng chuyện vừa xảy ra quá phức tạp, trong lúc nhất thời rất nhiều lời đều bị chặn ở họng, không biết nên bắt đầu nói từ đâu. Cô đang căng thẳng, mở miệng ra lại hỏi: “Không phải Trần Linh Nhi bảo anh đi mua dâu cho chị ta à…”
Nguyễn Hoàng Phúc nhanh chân đi tới, sau lưng còn có Ngô Nhật Lâm cũng đang lo lắng, anh ta lo lắng lao tới: “Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428934/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.