“Không liên quan gì đến chị” Trần Minh Tuấn nói rồi định đóng cửa: “Nếu không còn chuyện gì nữa thì đi nhanh đi, đừng làm tôi mất mặt.”
Ầm–
Lúc cửa chuẩn bị đóng lại, Lê Anh Huy dùng sức đập mạnh vào cửa, cánh cửa bị đẩy ra, Trần Minh Tuấn lui về phía sau mấy bước, hoảng sợ nói: “Anh là ai? Anh định làm gì?!”
“Làm gì? Nhìn thấy người vong ân bội nghĩa lấy oán báo ơn thì rút đao tương trợ, được không?” Lê Anh Huy bước vào trong phòng, cau mày: “Có ý gì, hung hăng như vậy.”
Lê Anh Huy vốn có khí chất cao ngạo từ tận trong xương, Trần Minh Tuấn không dám nói nặng lời với anh ta, chỉ có thể quay đầu nói với Trần Hà Thu: “Người quen của chị? Là quen trong tù đúng không? Sau này đừng đem loại cặn bã này đến làm nhục tôi, khụ khụ khụ khụ, buông tôi ra… ”
Lê Anh Huy dùng một tay xếch cổ cậu ta lên, nhấc lên khỏi mặt đất: ” Mày nói ai cặn bã?”
“Tôi… Tôi nói chính mình … chính mình…”
Trần Hà Thu vội vàng tiến lên khuyên anh: “Tổng giám đốc Lê, Minh Tuấn vẫn còn là một đứa trẻ…”
“Trẻ con? Chưa trưởng thành đúng không? Tôi bắt đầu khởi nghiệp từ năm mười bảy tuổi, mười chín tuổi làm chủ của hộp đêm. Cậu ta đã không còn là trẻ con nữa rồi!” Lê Anh Huy buông cậu ta ra, quay đầu nhìn thanh niên trong phòng đột nhiên cười khẽ một tiếng: “Ồ, người quen cũ, bây giờ không còn hầu hạ mấy lão già rồi à, đổi nghề hầu hạ tiểu thịt tươi?”
Khi người thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428882/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.