Chương 9:
Người đàn ông này, Trần Hà Thu chưa hề gặp qua.
Ít nhất, trong nửa năm ở Dạ Yến này cô chưa từng gặp qua.
Vốn không quen biết, nhưng anh ta lại ra tay cứu cô, Trần Hà Thu nhìn anh ta với ánh mắt cảm kích.
Ý cười trong mắt người đàn ông càng tăng thêm, thấy hoa hồng trên má phải của cô càng thêm xinh đẹp, khen ngợi nói: “Chậc chậc, thật quá đẹp…”
Nguyễn Hoàng Phúc nhìn cô chằm chằm với ánh mắt lạnh lùng, mang theo vẻ biết rõ tất cả, “Tổng giám đốc Lê quen cô ta bao lâu rồi?”
Tổng giám đốc Lê gõ cằm suy nghĩ một chút: “Không ngắn.”
Nguyễn Hoàng Phúc cười lạnh một tiếng: “Vậy có lẽ Tổng giám đốc Lê đã nhận lầm người rồi. Nửa năm trước, cô Hoa Hồng đây còn là vợ trước của tôi.”
Không riêng Tổng giám đốc Lê, ngay cả tổng giám đốc Triệu và những người xung quanh đều giật mình trợn to mắt mà nhìn.
Nguyễn Hoàng Phúc duỗi tay ra, dễ dàng kéo cô ra khỏi lồng ngực của Tổng giám đốc Lê, “Mọi người cứ từ từ chơi, tôi có lời muốn nói với cô ta.”
Anh không nói gì mà kéo cô đi đến nhà vệ sinh nam.
Có mấy người đàn ông đang ‘Giải quyết’ ở bên trong thấy cô đi vào thì vội vàng kéo quần lên.
“Đi ra ngoài.” Gương mặt của Nguyễn Hoàng Phúc ở thành phố Hà Nội không ai không biết. Mấy người đàn ông còn chưa kéo quần lên đã ảo não chạy ra ngoài.
Rầm.
Nguyễn Hoàng Phúc đạp cửa nhà vệ sinh nam, giật tóc cô, kéo cô lại tấm gương đặt trên bồn rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428833/chuong-9.html