Chương 6:
“Vậy chúng ta chờ xem.”
Cửa bị dùng sức đẩy mạnh ra, tiếng vang rất lớn.
Trần Hà Thu ôm đầu gối của mình, cuối cùng cũng đem ba năm tích góp tủi thân mà khóc lên.
Sau khi ông cụ Nguyễn cứu vô thì đưa cô về nhà. Nguyễn Hoàng Phúc cũng không xuất hiện nữa, chỉ có trợ lý của anh ta tới, nói với cô: “Tổng giám đốc Nguyễn bảo tôi tới nói một câu. Trừ khi tham gia tang lễ của cô, còn không thì anh ấy không muốn gặp lại cô. Cô Trần, cô vẫn nên nhanh chóng rời khỏi thành phố Hà Nội đi…”
Sau khi trợ lý rời đi, thân thể Trần Hà Thu run rẩy đứng không vững. Sau khi phẫu thuật bị thiếu máu, cô té xỉu trong phòng bệnh.
Lúc tỉnh lại lần nữa, cô ở trong một căn phòng nhỏ hẹp chật chội. Trên tường còn dán áp phích của những cô gái trẻ khác nhau, ánh đèn màu hồng làm căn phòng trở nên mơ màng lại quyến rũ.
Nơi này là…”
Ngồi trước mặt là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi xinh đẹp thướt tha, thấy cô tỉnh thì cong đôi môi đỏ tươi: “Cô thật đúng là mạng lớn.”
Trần Hà Thu há mồm muốn nói chuyện, giọng nói lại khàn khàn: “Chị là…”
“Tôi là chủ của hộp đêm Dạ Yến, tất cả mọi người đều gọi chị là chị Trân. Nguyễn Hoàng Phúc không cho bệnh viện giữ cô, cũng không muốn nhìn thấy cô vừa sinh non đã ngủ đầu đường, cho nên trước hết đem cô về đây.”
Chị Trân nâng cằm cô lên quan sát một chút: “Trần Hà Thu?”
Chị Trân gọi tên cô, “Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-ben-anh-em-nhe/428830/chuong-6.html