Ánh nắng chiếu vào căn lớn, chiếu đến hai người một lớn một nhỏ đang say giấc nồng. Bị ánh nắng chiếu thẳng vào mắt, An Giai Kỳ nhăn mày, khó chịu nói:"Ưm, chú, kéo rèm vào đi, chói mắt quá". Nói xong liền chui rúc vào người Lãnh Dạ để tránh ánh nắng.
Ôm chặt lấy vợ nhỏ của mình, hắn hôn nhẹ lên trán cậu rồi nói:"Còn chưa chịu dậy?". An Giai Kỳ mắt nhắm mắt mở, chu môi nói:"Không dậy đâu, mệt lắm". Lãnh Dạ nhéo má cậu, trách móc yêu thương:"Em đó, có nhớ hôm qua bản thân đã làm ra cái chuyện gì không?". Cậu ngơ ngác hỏi:"Chuyện gì là chuyện gì?". Hắn cốc nhẹ lên đầu cậu rồi lại ủy khuất nói:"Em đó, em quá đáng lắm, em có biết hôm qua em quậy phá đến mức nào không? nhờ em mà chú mệt lắm đấy".
Tỉnh táo lại một chút, An Giai Kỳ cố nhớ hôm qua mình đã làm những gì, cậu chỉ nhớ......
Hồi tưởng lại về ngày hôm qua_______
"Hey, Tiểu Kỳ, nay sinh nhật tao đó, mày nhớ không?". An Giai Kỳ đang ngồi một chỗ chơi game thì từ đâu, Trịnh Phi Mặc xuất hiện đập 'nhẹ' lên vai cậu làm cậu giật mình suýt chút nữa thì rơi cái máy điện thoại. Cậu liếc nhìn ông bạn thân của mình, nói:"Ủa, tao tưởng tháng sau mới tới sinh nhật của mày".
Trịnh Phi Mặc mặt vô biểu cảm, tự hỏi lòng mình không biết đây có phải là thằng bạn thân nối khổ của mình hay không nữa. Nhìn đồng hồ trên tay, thấy đã đến lịch trình tiếp theo, cậu ta vội nói:"Haizzzz bạn bè như này đấy, tối nay đi dự sinh nhật của tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-tro-lai-toi-nhat-dinh-se-song-that-tot/908979/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.