Đã hai ngày không liên lạc được với An Giai Kỳ, Ôn Niên bắt đầu sốt ruột, anh gọi cho Lãnh Dạ thì hắn không bắt máy, gặp mặt cũng không nói gì. Không chịu nổi nữa, Ôn Niên lên thẳng phòng chủ tịch, đứng trước văn phòng, anh gõ cửa rồi nói:"Chủ tịch, tôi có chuyện muốn nói". Lãnh Dạ ngồi trong văn phòng đang bán mạng làm việc, chỉ có làm thật nhiều việc mới có thể bớt nỗi nhớ An Giai Kỳ. Nghe thấy tiếng gõ cửa thì nói:"Vào đi".
Được lệnh cho vào, Ôn Niên mở cửa tiến vào, nói:"Lãnh tổng, đã hai ngay nay tôi không thể liên lạc được với Giai Kỳ, ngài thử gọi cho em ấy chưa vậy? mọi chuyện đang rối hết lên rồi đây.....". Lãnh Dạ cứ tập trung làm việc mặc Ôn Niên nói gì thì nói, hắn không quan tâm. Thấy Lãnh Dạ không ý kiến gì, Ôn Niên khó chịu nói:"Lãnh tổng nghe tôi nói không vậy?".
Lãnh Dạ đặt văn kiện xuống rồi nói:"Tiểu Kỳ nói với tôi không cần quan tâm đến vụ này và còn nói cho em ấy thời gian một tuần". Ôn Niên ngạc nhiên, đang định nói gì đó thì bị Lãnh Dạ đuổi khỏi phòng để hắn còn làm việc, anh không muốn cãi lại nên đành rời đi.
___________
Ngày thứ hai ở nhà ngoại, phải công nhận An Giai Kỳ cũng thật sướng đi, chỉ ăn với chơi rồi trò chuyện với bà ngoại. Tối đến thì các bác các chú trở về. Ăn cơm xong, mọi người tập trung ở phòng khách ngồi trò chuyện với nhau, An Giai Kỳ đứng dậy quyết định sẽ nói chuyện của mình, cậu nghiêm túc:"Thưa ông bà, thưa các bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-tro-lai-toi-nhat-dinh-se-song-that-tot/908966/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.