Triệu Bác Văn nhào tới ghì cổ Vương Cảnh Ngôn: “Chết tiệt, nói mau! Đây rốt cuộc là chuyện thế nào – chuyện thế nào!”
Vương Cảnh Ngôn khẽ ho, kéo tay Triệu Bác Văn ra rồi hôn chụt lên môi cậu một cái: “Lúc trước vẫn muốn nói với em nhưng lại không có mặt mũi nói.”
Triệu Bác Văn: “… Chuyện này thì có gì mà không có mặt mũi!”
Vương Cảnh Ngôn: “Lúc trước cũng vì muốn thăm dò em chút chút… Khụ khụ.”
Triệu Bác Văn: “Muốn chết!”
Vương Cảnh Ngôn: “Đại nhân xin tha mạng!”
Triệu Bác Văn nghĩ nghĩ, cảm thấy sau khi biết Bạch đại thần chính là Vương Cảnh Ngôn cậu lại cảm thấy đó là đương nhiên. Ngẫm lại chi tiết những hành động của Bạch đại thần, ví dụ như mỗi khi Vương Cảnh Ngôn đi chợ nấu cơm bạch cảnh tịnh sẽ không online, mà khi mình sai Vương Cảnh Ngôn làm gì đó Bạch Cảnh Tịch cũng sẽ lập tức logout. Với lại trước đây Bạch đại thần cũng giúp mình, Triệu Bác Văn cũng ngầm tha thứ cho Vương Cảnh Ngôn, tuy nhiên…
Triệu Bác Văn: “Trước đây anh nói mình có bạn gái!”
Vương Cảnh Ngôn ra vẻ mập mờ: “Không phải là em sao.”
Triệu Bác Văn: “…”
Triệu Bác Văn trợn mắt: “Em là nam!”
Vương Cảnh Ngôn nháy nháy mắt: “Đều là người ở dưới…”
Triệu Bác Văn: “… Anh muốn chết à! Tối nay đừng leo lên giường của em!”
Vương Cảnh Ngôn: “… Anh sai rồi!!”
Triệu Bác Văn nghiến răng đẩy cái mặt đang dán đến của Vương Cảnh Ngôn, sau đó mới quay người dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-tay-hay-can-than/2160316/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.