Bởi ngồi trước mặt là một người đàn ông xa lạ nên tiếp đó cuộc nói chuyện của tổ bốn người trong ký túc xá cũng đổi chủ đề, từ Chiến Hồn chuyển sang đoàn đội.
Mạnh Sảng nói: “Ông có thể ở đoàn một, đoàn này rất khá đấy. Còn có bọn Trương Bác Văn nâng đỡ. Dù sao tui không định đánh phó bản, cảm giác rất là mệt, chẳng thà chạy đi giết người. Hơn nữa lúc trước đi đánh một phó bản, lúc đó hai người trong đội mắng làm tui không dám vào phó bản nữa, ha ha ha ha.”
Từ Minh: “… Ai vậy? Anh em mắng lại cho ông!”
Mạnh Sảng: “… Được rồi, ai còn nhớ tên họ chớ? Hơn nữa, phó bản lớn dường như rất thử thách thao tác với kinh nghiệm người chơi, nếu đánh nhau thì không cần phiền toái như vậy, trực tiếp một bộ kỹ năng thả ra không phải địch chết thì là ta mất mạng!”
Từ Minh: “…”
Từ Minh bó tay: “Thực ra thao tác của tui cũng rất kém mà.”
Trương Khải Siêu nói: “Sao lại thế, tui cảm thấy cũng không chênh lệch nhiều. Ông không biết đâu, trước đây tui gặp một cô gái, thao tác đó… quả thực không biết nói thế nào, nếu ông mắng thẳng vào mặt người ta sẽ khóc sướt mướt nói ông bắt nạt cô ta… Tui… Lúc ấy khổ muốn chết ông biết không?”
Nghe vậy, Từ Minh với Mạnh Sảng đều bật cười.
Người đàn ông ngồi bên cạnh đột nhiên mở miệng hỏi: “Các cậu đang chơi game gì?”
Từ Minh hơi sửng sốt: “Ắc… Là Thịnh Thế.”
Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-tay-hay-can-than/2160304/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.