Trong biệt thự Hàn gia, Ngạn Hi ôm lấy lỗ tai đau đớn đi tới đi lui trên hành lang thư phòng, nội tâm cuộn sóng.
Đã hơn 10 giờ tối, Hàn Tần quả nhiên chưa về. Và có thể sẽ cả đêm không về. Hóa ra Ngạn Hi cô với thân phận hôn thê này, không hề có cân lượng để quản thúc hắn ta.
Cô điên mất thôi.
Cô trở về phòng, thu dọn hành lý, nhớ đến câu nói của Hàn Tần, Ngạn Hi càng hành động dứt khoát.
“... Em trở lại cuộc sống đắc ý ngày hôm nay đều dựa vào anh, nếu không còn tin tưởng vậy thì em có thể biến đi.”
Bảo cô cút khỏi thì cút khỏi, mẹ kiếp, bội bạc!
Ngạn Hi chợt khựng lại, nước mắt lưng tròng.
Cô không muốn rời đi.
Sao cô phải đi chứ? Tại sao nhất định chiều lòng hắn biến mất khỏi đây, khiến Hoàng Linh San và Ngạn Linh được hả hê đắc ý?
Cô sẽ mặt dày ở lại, ngày ngày lượn lờ trước tầm nhìn của hắn, khiến hắn khó chịu và không được yên bình mới thôi.
Ngạn Hi siết chặt nắm đấm, giống như đã hạ quyết tâm.
Bên này...
Hoàng Linh San vừa muốn vào phòng chuẩn bị ngủ thì chuông cửa bên ngoài vang lên dồn dập, cô hơi bất ngờ, còn tưởng Hàn Tần bỏ quên đồ quay trở lại lấy, nhưng lúc mở cửa ra đã trông thấy Ngạn Tuấn mặt mày hầm hầm bước vào nhà.
“Vừa rồi tôi không nhìn lầm, Hàn Tần từ nhà của cô đi ra? Hai người lại thân thiết đến mức này rồi sao?”
Hoàng Linh San miễn cưỡng nở nụ cười, tỏ ra lảng tránh nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ray-cai-chet/572031/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.