Đoạn tuyệt?
Anh không nghĩ rằng bản thân đặt nặng vị trí của Ngạn Hi trong lòng, không nghĩ rằng thiếu cô sẽ không được.
Cô ấy thốt ra những lời này đã quá tự đề cao mình.
Hàn Tần xoay người bỏ đi. Sau lưng nghe được tiếng nấc nghẹn dồn dập của Ngạn Hi, bước chân liền không nỡ mà dừng lại.
Anh quay người nhìn cô đang ôm mặt khóc nức nở, những lời vừa rồi lại vang lên trong đầu.
Cô ấy nói không sai, chỉ với quan hệ thù hằn của hai chị em họ, anh đi bước đường này khó có thể cứu vãn.
Trông thấy Hàn Tần do dự, Ngạn Hi lập tức chạy đến ôm chặt lấy anh một lần nữa, nghẹn ngào nói trong tiếng nấc bi thương:
“Em chỉ có một mình chống chọi, anh đừng có bỏ đi như vậy. Anh đã hứa sẽ làm chỗ nương tựa cho em, mới đây thôi lại nuốt lời.”
“Anh chưa từng nói bỏ mặc em.”
“Em không thích anh về đó gần gũi thân mật với Ngạn Linh. Em ghét nó.”
“Náo loạn một đêm như vậy anh còn tâm tình gì nữa mà gần gũi. Đầu óc em nên suy nghĩ chững chạc lại. Bên ngoài có biết bao nhiêu phụ nữ dịu dàng, anh không dư sức dỗ dành hai con nhóc ngang bướng bọn em. Thực sự là nhìn không hấp dẫn nổi.”
Ngạn Hi buông lỏng hai tay, hậm hực liếc Hàn Tần.
“Vừa rồi anh không chịu được còn gì.”
Hàn Tần hết nói nổi, liền cốc đầu cô một cái:
“Về phòng ngủ sớm đi, em nên nghĩ đến chuyện trao dồi bản thân và chăm chỉ học tập.”
Ngạn Hi vội lau nước mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ray-cai-chet/572024/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.