Dương Ân chập chờn ánh mắt, nhìn ngọn đèn trên trần nhà sau đó lại thiếp đi.
Cơn đau ở chân không ngừng truyền đến dày vò, khiến anh bừng tỉnh. Lần này, anh xác thực mình chưa chết.
“Tỉnh rồi!”
Dương Ân mơ hồ nhìn hai thân ảnh áo trắng di chuyển qua lại, tiếng bước chân, tiếng chất lỏng truyền dịch nhỏ tí tách... Vi diệu vô cùng!
Cảnh tượng đêm đó lần nữa xuất hiện trong đầu anh, những con người mang bộ mặt ác quỷ dày vò trên cơ thể anh, thống khoái cười cợt như loài dã thú.
Dương Ân ôm mặt, không muốn nhớ lại.
Tuy nhiên những lời động viên sau đó của bác sĩ khiến anh lấy làm ngờ vực.
Chân anh bị chấn thương. Còn lại đều ổn định.
Anh không hiểu.. cho đến khi người nọ đẩy cửa bước vào, hồ hởi và khẩn trương lay cánh tay của anh và nói: “Hàn tổng! Anh tỉnh lại là tốt rồi. Chuyện xảy ra, tôi biết anh khó tiếp nhận... phu nhân đã mất... Hàn thị đang rất cần anh.”
Anh nhận ra người này, hắn là CEO (Giám đốc điều hành) của Hàn thị - Cận Minh, tâm phúc của mẹ con Hàn Tần. Người này nhân phẩm không tệ, lúc trước đối với anh rất chiếu cố. Mặc dù anh bị Hàn Tần nghi kỵ và chán ghét thì hắn cũng cư xử đúng mực. Chỉ là vừa rồi hắn cung kính gọi anh là ‘Hàn tổng’...
“Sao thế? Anh không nhận ra tôi hay sao? Có phải va chạm trúng chỗ nào... nên...” Cận Minh nhìn biểu cảm trên gương mặt của Dương Ân không khỏi lo lắng hỏi dồn dập.
Dương Ân không tiếp thu kịp, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ray-cai-chet/262481/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.