Tô Mẫn cười đến híp mắt đã khoảng thời gian rồi cô chưa gặp Tống Giai . Cô vui nhưng ai kia không vui . Hàn Gia Vĩnh không thích ai chạm vào cô kể cả phụ nữ càng không vui khi thấy người phía sau
- Chúc mừng sinh nhật em Tô Mẫn
- Cảm ơn anh Tuấn Thành
-Mọi người cứ tự nhiên, Tô Mẫn anh vào trong chuẩn bị với bố mẹ
- Vâng anh đi đi
Tô Tuấn Thành rời đi, Tô Mẫn kéo Tống Giai tới bên anh giới thiệu
- Gia Vĩnh đây là bạn em Giai Giai hồi trước tụi em là bạn cùng bàn sau này thân nhau đấy
- Chào anh
Tống Giai cười nhẹ chào Hàn Gia Vĩnh
Hàn Gia Vĩnh nhìn người kia kiếp trước anh cũng từng gặp vài lần mà không ấn tượng lắm, không quan tâm. Anh gật đầu nhẹ xem như chào hỏi, cô đã giới thiệu vậy rồi mà . Nhưng anh thấy có điều gì hơi lạ mà không biết lạ chỗ nào
Buổi tiệc bắt đầu, ánh sáng trong hội trường tắt hết, bỗng một ánh đèn chiếu tới nơi Tô Mẫn ngồi
- Mẫn Mẫn hôm nay con là nhân vật chính mau tới đây với bố mẹ
Giọng nói kia là của Quách Liên bà ta đang đứng trên sân khấu sắm vai một người mẹ hiền.
Tô Mẫn lúng túng cô không biết lại tạo màn ra mắt thế này, đông người như
vậy cô không quen nhất thời không biết lên hay không mà tất cả ánh nhìn của mọi người đang hướng về phía cô
Hàn Gia Vĩnh nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-nguoc-thoi-gian-de-yeu-em/3646598/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.