Nếu có một ngày cô tặng anh cục đá lượm ngoài đường anh cũng vui đến phát điên huống chi là món đồ cô cất công chọn mua thế này chứ
Nhưng hình như Hàn Gia Vĩnh không phải người bình thường nên cách bộc lộ cảm xúc vui sướng và trân trọng của anh nó cũng không được bình thường cho lắm
Đem ấy sau khi Tô Mẫn ngủ say anh lật đật dậy đi tới thư phòng ấn mở két sắt bảo mật tài liệu quan trọng được tổ chức của anh thiết kế riêng với đặc tính khá mạnh về độ bảo mật và giữ an toàn . Bởi két sắt này chỉ mình Hàn Gia Vĩnh mở được, nếu đem bom gài vào nó cũng không phá được
Anh mở két lấy hộp quà của Tô Mẫn ra bắt đầu ngắm nghía, anh nâng nó trên tay lấy ra từng cái cầm lên coi không chán . Không ai biết anh đang nhìn cái gì ở hai chiếc khuya măng sét y hệt nhau như thế . Anh nhìn nó khi cười một mình lúc lại trùng mặt xuống
Cứ ngắm nghía nó đến hơn một giờ sáng Hàn Gia Vĩnh mới cất cẩn thận lại hộp quà vào két sắt bắt đầu lấy chiếc hộp để dưới ngăn bàn ra làm một việc mà cả đời này anh chỉ vì một người mà làm đó là đan len
Từ trước tới nay anh chỉ cầm bút kí hợp đồng, cầm súng giết kẻ thù và kẻ phản bội chưa bao giờ trong cuộc đời mình anh nghĩ anh sẽ như biến thành một bà lão đeo mắt kính ngồi đan len vào một buổi trời đêm lạnh thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-nguoc-thoi-gian-de-yeu-em/3646182/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.