- Nếu em còn động nữa là anh không thể kiềm chế nổi nữa đâu nhé Mẫn Mẫn
Hàn Gia Vĩnh cười nhìn cô gái nhỏ như kẹo bông trước mặt vừa trắng vừa mang đến cho anh một cảm giác ngọt khó tả, thật sự nếu cô cứ ngọ nguậy như vậy anh sẽ không kiềm chế nổi mà đè cô ra làm tiếp mất
Anh tắm cho cô rất nhanh vì sợ cô sẽ ốm, nhân lúc tắm cũng rất biết mà trêu chọc cô khiến Tô Mẫn ngại muốn chui xuống lỗ mất
- Da mặt mỏng vậy hửm
- Anh đừng động lung tung
- Haha, nhóc con
Hàn Gia Vĩnh cười lớn nhéo má cô gái nhỏ trong lòng, không biết tại sao khi trước anh bị mù hay chột mà không thấy cô đáng yêu đến chết vậy chứ
- Nè anh không lớn tuổi hơn em đâu nhé, không được gọi là nhóc con
- Ừm vậy gọi bạn nhỏ được không
- Không
- Vậy bảo bối hay bà xã, ừm hay em yêu em thích gọi cái nào
Tô Mẫn lâm vào thế bí đỏ mặt nhưng không chịu thua với tay ra nhéo miệng anh
- Không cho gọi gì hết em vẫn giận anh
Hàn Gia Vĩnh cười tít mắt, gật gật rồi lấy khăn tắm choàng qua người cô bế cô ra khỏi phòng tắm
Vì phòng anh nên không có quần áo cho cô anh liền vào phòng quần áo lấy cho cô chiếc áo sơ mi trắng của mình
- Em tự mặc được
- Để anh
Hàn Gia Vĩnh cương quyết mặc áo cho cô xem cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-nguoc-thoi-gian-de-yeu-em/3643478/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.