Câu hỏi nhẹ nhàng nhưng khiến Tô Mẫn nhất thời run lên . Sự thay đổi nhỏ này của Tô Mẫn trong lòng Hàn Gia Vĩnh đã bị anh phát hiện thầm chắc chắn suy nghĩ của mình là đúng
Khoảng chừng một phút sau Tô Mẫn mới gật đầu . Hàn Gia Vĩnh tự hỏi cô đã trải qua ám ảnh gì tại bệnh viện mới khiến cô sợ hãi như vậy , trong lòng chợt thấy đau xót như bị ai cào xé , cô gái anh yêu có quá nhiều vết thương mà một trong những vết thương lớn đó là chính từ tay anh
Hàn Gia Vĩnh nhắm mắt đưa bàn tay to lớn của mình nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Tô Mẫn . Tay cô vừa trắng vừa mềm như bún tưởng như chỉ cần mạnh tay một chút là có thể bẻ gẫy được nhưng nắm tay cô thật sự rất dễ chịu . Bàn tay Tô Mẫn cũng cảm giác lạ thường cô không biết tay anh lại thô ráp đến vậy nhưng anh nắm tay cô khiến tay cô chỉ còn cảm giác ấm nóng đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi
Hàn Gia Vĩnh cúi xuống thơm nhẹ lên mái tóc đen của người con gái , ánh mắt yêu chiều đầy sự cưng nịnh . Tất cả vẽ lên một bức tranh bình yên tuyệt đẹp
Bịch bịch , tiếng chạy trên hành lang lớn như động đất , xuyên qua tường cách ấm mà vẫn nghe rõ chứng tỏ người kia lực không hề nhẹ
- Đâu đâu cậu ta đâu , tên chết giẫm này
- Đây thưa Hoắc thiếu
Cạch tiếng cửa phòng mở đi kèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-nguoc-thoi-gian-de-yeu-em/3630778/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.