Khoảng cách gần như vậy khiến cô càng thấy rõ khuôn mặt anh hơn , cô chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ được ôm mặt anh ngắm nhìn từng ngũ quan trên khuôn mặt người đàn ông này như vậy dù hai người từng xảy ra quan hệ nhưng lúc đó cả hai đều bị trúng thuốc nên không hề tỉnh táo
- Anh khóc sao
Hàn Gia Vĩnh cụp mắt , khuôn mặt đỏ ửng như đang kiềm chế điều gì đó
- Mẫn Mẫn anh sợ
Hai người nhìn chằm chằm vào mặt nhau mỗi người một cảm xúc
Trải qua sinh lão bệnh tử ở một đời giờ phút này Hàn Gia Vĩnh như thấy mình được ông trời cho thêm một cơ hội được gặp lại cô một lần nữa để anh có thể chính miệng mình nói với cô một câu : Anh yêu em . Đời này kiếp này chỉ vì em mà sống cũng chỉ vì em mà chết . Nhưng Hàn Gia Vĩnh rất sợ sợ cô sẽ tan biến sợ sẽ phải rời xa cô thêm một lần nữa như kiếp trước vậy nên khi nhìn thấy cô như vậy anh thực sự không kiềm chế được cảm xúc của mình
- Anh không cần lo lắng em chỉ bị đau dạ dày thôi em ổn không sao hết . Anh đừng tự tổn thương bản thân mình như vậy được không anh
- Em đau bụng sao không nói anh biết . Bây giờ anh đưa em tới bệnh viện
Tô Mẫn nhíu mày cô đã bị anh dọa cho phát sợ mà quên cả đau bụng từ lâu rồi
- Anh chưa trả lời câu hỏi của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-nguoc-thoi-gian-de-yeu-em/3630775/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.