Tạ Kỳ Liên cũng ngưng trọng nói: "Ừm... Cả đời này của Tiểu Hạ đã đủ nhấp nhô rồi, nhưng tôi cảm thấy, cậu ta nếu có bối cảnh hải ngoại, phỏng chừng sẽ không quá để ý giới tính của đối tượng? Về phần vấn đề hơn năm mươi tuổi, hơn năm mươi tuổi đối với người tu tiên mà nói, còn nhỏ."
Thấy Hạ Cẩn Niên và Lục Lân đã dùng tốc độ thần tốc xáp lại gần nhau, chuyện trò vui vẻ, Tần Phong chần chờ gật đầu: "Vậy... thuận theo tự nhiên à?"
Hạ Cẩn Niên đương nhiên không biết lo lắng của hai người lãnh đạo, cậu ta lo lắng là —— quần áo trên người Lục Lân toàn là máu, nghe hai cô gái bên cạnh nói, là vì bảo vệ bọn họ mà bị thương. Hạ Cẩn Niên làm một con quỷ mới chết chưa được một tuổi, vẫn còn nhớ như in cảm giác đau đớn ấy, nên thấy xót lắm.
Mà Lục Lân nhìn người trẻ tuổi tuấn lãng lễ độ trước mặt, biết cậu ta là âm sai Địa Phủ, có chút tiếc hận Trời đố anh tài, đối phương còn trẻ đã mất sớm, lại cảm thấy cậu ta chỉ mất một thời gian ngắn đã làm quen được với môi trường làm việc của Địa Phủ, quả là tài ba, thế nên ánh mắt nhìn cậu ta tràn đầy từ ái.
Đặc biệt là nghe nói đối phương còn từng điều hành một xí nghiệp lớn xếp những hạng đầu trên bảng quốc tế, Lục Lân quả thực kinh ngạc đến thốt lên: "Thật đúng là thần kỳ mà!"
Thấy vị đạo trưởng dung mạo xinh đẹp tuyệt trần này chăm chú lại ôn hòa ngửa đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-le-tan-dia-phu/1114581/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.