Chương trước
Chương sau
Streamer lộ ra vẻ nghi hoặc bị dẫn về khách sạn, trong thực tế khách sạn rất bình yên, ở trong mắt nhân viên công tác, các đạo trưởng thiên sư này đều lần lượt về phòng mình. Mọi người lặng lẽ đưa các đạo trưởng có tuổi về phòng trước, rồi chia nhau tới cầu thang, ra khu hoang dã bên ngoài tìm các đạo trưởng Mao Sơn và các đại sư mất tích về.
Lục Lân đạo trưởng lộ ra vẻ không đành lòng tìm được các đạo trưởng leo cầu thang đến sắp xỉu, đưa bọn họ về phòng, khi đi ngang qua phòng Sở Úc, ông nghe được một tiếng quỷ gào thê lương vọng ra từ bên trong:
"Đệt mợ nó! Sao vừa vào trận đã lag hai người thế này? Giời ơi, phe bên kia không phải acc phụ của tuyển thủ chuyên nghiệp à?"
Lục đạo trưởng giật bắn lên —— chơi game thật đáng sợ!
Tiếng quỷ gào vang cả một đêm, sáng hôm sau streamer Thái Gia suy nhược bị Sở Úc nhét vào cái bình chuyên dùng để đựng quỷ, dán một lá bùa dưỡng hồn lên cho cậu ta, trải qua một buổi tối Thái Gia không ngừng nỗ lực, cấp bậc của Tần Phong đã miễn cưỡng đứng vững ở bảng đồng.
"Quá chấp nhất." Phương Hiểu Niên vỗ ngực, "Gào thảm như vậy mà vẫn muốn chơi tiếp, một tinh thần chuyên nghiệp cỡ nào."
Ánh mắt của Giang Thận đầy kính ý: "Nếu không có chấp niệm, sao có thể dựng nên tiểu thế giới."
Phương Hiểu Niên: "Thảm quá, tôi sẽ nhớ kỹ ngàn vạn lần không thể bắt đội với đội trưởng để chơi game."
Sau khi con cương thi duy nhất chân chính có uy hiếp ở đây bị âm sai kéo đi học tập làm sao làm một di vật văn hóa hợp lệ rồi, mọi người ngoại trừ Lưu thiên sư đều ngủ ngon giấc, ai ai cũng tính toán ngày hôm sau nên làm thế nào để hỏi xin số điện thoại của Hắc Vô Thường đại nhân.
Lý đạo trưởng luôn nhàn rỗi trong cửa sổ hoa hồng thủy tinh là người đầu tiên khôi phục sức sống, mới sáng tinh mơ đã ngồi trước bàn ăn sáng của khách sạn, như lơ đãng chọc chọc điện thoại của mình, không hề ngẩng lên, chỉ nói với Tần Phong bên cạnh: "Ối chà, điện thoại của tôi sao không bấm gọi được nữa rồi, số của cậu là bao nhiêu để tôi gọi thử xem cậu có nhận được không."
Tần Phong nghiêm túc nhìn ông ta, cẳng chân dưới lớp đạo bào của lão đạo trưởng đã khẩn trương đến run lên.
Anh im lặng nửa ngày, đạo trưởng vẫn giữ nguyên tư thế, chỉ là không ngừng dùng khóe mắt lén nhìn anh.
Tần Phong thở dài, đạo trưởng trong nháy mắt thở phào một hơi.
"Tạo nhóm chat đi." Tần Phong than.
Đạo trưởng: "Được!!!"
Các lão đạo trưởng râu hoa râm tụ lại, Sở Úc chưa từng được chúng tinh phủng nguyện như thế, nhóm trưởng bối này sứt đầu mẻ trán tóm lấy cậu ta, liều mạng hỏi cậu ta cách dùng WeChat, phải biết tiểu bối của mỗi môn phái ai cũng từng lén phốt các trưởng bối bướng bỉnh đánh chết cũng không chịu học công nghệ hiện đại này.
Sau khi Sở Úc tạo nhóm xong, Lý đạo trưởng vừa học được cách sử dụng sinh động cực kỳ, kích động vô cùng, phái Mao Sơn bọn họ giao thiệp với quỷ thần, thế nên rất hy vọng có thể giữ gìn quan hệ với Địa Phủ, vì vậy ông ta tích cực biểu hiện, chủ động nhìn chằm chằm mỗi một người gia nhập vào nhóm yêu cầu bọn họ đổi tên theo quy tắc.
"Đều đổi thành: tên môn phái! Gạch giữa cũng không được dùng sai!" Lý đạo trưởng nhanh chóng nhắn giọng nói, "Hửm? Đang vào đâu vậy? Công ty bảo an Hạnh Phúc Bình An —— cút cút cút, sao lại đăng quảng cáo ở đây thế???"
Người có avatar là là trái tim gõ một hàng chữ: 【 Tôi là Hắc Vô Thường. 】
Lý đạo trưởng: "... Ngài nói đúng, hạnh phúc bình an là theo đuổi tối cao!"
Một lát sau, tài khoản thứ hai gia nhập vào nhóm —— Nhân viên liên lạc số 1 của Quầy lễ tân Địa Phủ, đồng thời tài khoản tên là Hạnh Phúc Bình An rời nhóm.
Nhân viên liên lạc số 1 của Quầy lễ tân Địa Phủ: 【 Chúc các người tu hành ở dương gian một ngày tốt lành, tôi là chuyên viên liên lạc của Địa Phủ, đảm nhận trách nhiệm kết nối âm dương trong nhóm, tình huống dị thường các vị đăng lên sẽ được thẩm định sàng lọc, rồi an bài âm sai có cấp bậc tương ứng của Địa Phủ tới giải quyết giúp các vị. 】
Cả nhóm im lặng một hồi, điện thoại của Lý đạo trưởng bị tin nhắn riêng nổi giận nã đến chết máy.
Phương Hiểu Niên vừa bấm điện thoại, vừa dùng điện thoại của Giang Thận để gọi điện: "Đúng đúng, may nhờ có anh nhắc nhở, anh Hạ à anh nói đúng quá rồi, tiêu chuẩn hoá quản lý, trình tự phải phân chia ra từng cấp bậc, quy trình nhất định phải chuẩn mực lại, đúng đúng, đạo sĩ dương gian tầm thường sao có thể trực tiếp kết nối với Lão Đại của chúng ta được, vậy không ổn, đúng đúng đúng! Không sai! Nhóm này tạm thời để tôi phụ trách, được, làm phiền anh rồi, phải mau chóng huấn luyện một nhóm nhân viên liên lạc chuyên môn mới được, không thành vấn đề!"
Tần Phong: "..."
Hạ Cẩn Niên ở đầu kia nghiêm túc nói: "Giống như là công ty bàn chuyện hợp tác với công ty vậy, cậu có thấy nhân viên cơ sở nào trực tiếp trao đổi với CEO không? Nếu làm vậy trong thời gian dài, chúng ta sẽ dễ dàng bị đối phương coi thường, vừa mới tạo nhóm xong đã dám tỏ thái độ với Tần tổng rồi, lâu dần, Địa Phủ của chúng ta không phải sẽ bị coi là công ty thuê ngoài ai đặt cũng nhận sao?"
Tần Phong: "..." Tôi thành tổng lúc nào vậy? Hạ Cẩn Niên có phải bị lậm kinh doanh quá rồi không?
Hai con niên thú của Địa Phủ Hạ Cẩn Niên và Phương Hiểu Niên bắt tay với nhau, Hạ tổng nghiễm nhiên đã coi Phương Hiểu Niên là phó tổng để bồi dưỡng, dạy cho cậu ta rất nhiều lý niệm kinh doanh, phương pháp quản lý, còn viết ra một đơn sách nhất định phải đọc, cuối cùng lại lấy ra một phần hợp đồng gửi tới đây.
"Bảo Sở Úc đạo trưởng ký tên, đã hợp tác thì phải có thái độ của hợp tác, không được tuỳ tiện tiết lộ cách thức liên lạc cá nhân của Tần tổng chúng ta, bằng không sẽ lấy lý do tiết lộ bí mật thương nghiệp, ném cậu ta vào sổ đen vĩnh viễn! Tất cả những hành vi mời âm sai, mượn sức của Địa Phủ đều phải thông qua con đường hợp tác chính thức, do nhân viên liên lạc xét duyệt, nhiệm vụ sẽ được phân công ngẫu nhiên cho các âm sai đang trong ca trực... Ai ai cũng muốn gọi trực tiếp cho lão tổng của chúng ta, làm vậy coi sao được?"
"Đúng đúng đúng! Phải tuân thủ điều lệ chế độ mới được!" Phương Hiểu Niên cầm hợp đồng xuyên qua tường đi tìm Sở Úc.
Tần Phong: "..."
Hạ Cẩn Niên mở camera video lên, ở đầu kia hỏi: "Đội trưởng Tần, hôm nay ngài có nhìn thấy mặt tôi không?"
Nhìn hình dáng, là một cụm mây đen rất tuấn tú... Tần Phong trả lời: "Không ngừng cố gắng."
Hạ Cẩn Niên: "... Tôi sẽ!"
Hợp đồng chỉ là một hình thức biểu hiện bên ngoài để người hiện đại tiếp thu thôi, nguyên lý hệt như Câu Hồn Lệnh gửi tới điện thoại vậy, trên thực tế nó là một phần khế ước câu thông âm dương, khế ước hạn chế Sở Úc, không được tùy ý bại lộ ngụy trang của Vô Thường Địa Phủ ở dương gian, không được tùy ý tiết lộ cách thức liên lạc của các Vô Thường khiến cho cuộc sống của bọn họ bị ảnh hưởng, nếu như làm trái, nể tình bọn họ khá thân với nhau, thế giới động vật và thế giới vi sinh vật có thể chọn một trong hai.
Đương nhiên, Sở Úc có thể dựa vào tình cảm gọi điện nhờ Tần Phong giúp đỡ, hợp đồng không cấm.
Các đạo trưởng rầu rĩ lắm, lại không dám vi phạm quy tắc của Địa Phủ, muốn có được lần hợp tác chính thức này cũng không dễ, hơn 200 năm trước bọn họ đâu ai câu thông được với Âm Phủ, vì thế giá trị con người của Sở Úc có thể trực tiếp mời Hắc Vô Thường lần thứ hai nước lên thì thuyền lên, trở thành Huyền môn tân tú không thẹn với thanh danh.
Sau khi ăn cơm xong Lục Lân gặp được Tần Phong ở hành lang, ông ta khách khí chào hỏi, đồng thời nói: "Tối qua chúng tôi đã tìm được các đại sư và đạo trưởng mất tích, nhưng các đạo trưởng đền Diệu Liên và tổ quay phim tài liệu mất tích đầu tiên vẫn không có manh mối, không biết ngài có manh mối nào không?"
Chuyện này Tần Phong đã hỏi streamer Thái Gia, nhưng streamer nói đó không phải là cậu ta làm, tổ quay phim tài liệu và các đạo trưởng đền Diệu Liên hoàn toàn làm lơ manh mối cậu ta sắp đặt trong khách sạn, thế nên cậu ta không có để ý tới bọn họ.
"Khu mộ cổ đó phức tạp lắm, sau khi chết tôi có dạo qua đó mấy lần, bản thân khu mộ đó là tầng tầng chồng lên nhau, bên cạnh còn có một khu nghĩa địa, có không ít quỷ, hình như đều bất mãn với việc thi công, tôi đoán hẳn là có liên quan tới bọn họ, tôi chỉ hữu dụng trong cái khách sạn mình ghé thăm lúc còn sống này thôi, ra khỏi đây rồi tôi chẳng là gì cả, đâu thể nào đánh thắng được các đạo trưởng đó, anh xem tối qua tôi không phải dựa vào cương thi mới có thể cáo mượn oai hùm à?" Streamer Thái Gia rất thành khẩn.
Không nói dối, kinh nghiệm phong phú Tần Phong nhìn là biết.
Tần Phong cho rằng lời giải thích của cậu ta đáng tin, vì vậy gật đầu: "Bọn họ đông người, tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, chúng ta trước giải quyết chuyện của cậu đã."
Tầm hơn chín giờ, một chiếc máy bay tư nhân hạ cánh xuống sân bay ở tầng trên cùng khách sạn.
Thư ký Lâm lại xuất hiện, nhìn thấy người thật giống hệt với NPC này, các đạo trưởng theo bản năng lộ ra ánh mắt đề phòng, khiến thư ký Lâm giật mình.
Cô rất chuyên nghiệp tỏ ra như thường nói rằng: "Tổng tài của Tập đoàn Dĩ Lệ vừa bay về từ nước ngoài, hy vọng có thể gặp mặt các vị, hỏi thăm tình huống, xem xem có cần chúng tôi phối hợp gì không."
Thư ký rót trà cho mọi người xong, mấy phút sau, một người phụ nữ trung niên có vẻ ngoài lý tính ăn bận tao nhã bước vào, có một nam thư ký, hai nam bảo tiêu đi cạnh bà ta, tất cả đều là những chàng trai bảnh bao tuổi trẻ cao to, xách giỏ rót nước cho.
Bản thân Đặng Thu Nga rất biết cách ăn nói, thái độ lại đúng mực, không có sự nóng vội cầu xin người khác, cũng không khinh thường người trong Huyền môn, trên người bà ta có một sự trầm ổn lăn lộn lâu năm ở thương trường, hệt như dự án lỗ lã mấy chục tỷ ngoài kia không đáng là gì cả.
Thậm chí bà ta không hề e dè bảo nam thư ký anh tuấn bên cạnh hầu hạ, hiển nhiên là không hề để ý tới scandal nữ phú hào bao nuôi tình nhân.
Tần Phong nhìn bà ta một hồi, rồi đi thẳng vào vấn đề: "Bà còn nhớ nhà thiết kế Chu Quần không?"
Sắc mặt của Đặng Thu Nga có chút rung động nhỏ, ngôn ngữ tứ chi của bà ta trong nháy mắt đó tiết lộ bà ta rất khẩn trương, nhưng Tần Phong dùng kinh nghiệm cá nhân phán đoán, bà ta căng thẳng không phải là vì cái tên này, mà giống như là sự khẩn trương khi người nhà của người bị hại rốt cục nghe được tin tức vậy.
"Tôi vĩnh viễn không thể quên cậu ấy." Đặng Thu Nga nói, kéo một sợi dây chuyền ra khỏi bộ váy công sở, có hai chiếc nhẫn treo trên sợi dây, "Nếu cậu ấy vẫn còn sống, hôm nay là ngày kỷ niệm tròn một năm ngày cưới của chúng tôi."
Sở Úc kinh ngạc: "Hai người đã kết hôn rồi à? Chờ đã, hai người thật sự có quan hệ à?"
Tuổi cậu ta còn trẻ, lại là độ tuổi thích lên mạng hít drama, nên Đặng Thu Nga liếc mắt là đã nhìn ra cậu ta đang kinh ngạc cái gì, bà ta cười cười: "Đúng thế, lúc tôi xem dự án không có chú ý tới người thiết kế, thuần túy là xem hiệu quả, trên thực tế ở sau khi dự án được khởi công tôi mới chính thức gặp cậu ấy, chúng tôi đều bị đối phương hấp dẫn, không có làm trái nguyên tắc đấu thầu công bằng. Chỉ có điều ai ai cũng cảm thấy quan hệ của tôi và cậu ấy là bao nuôi, một số đối thủ cạnh tranh của tôi đã khơi ra tin đồn tôi thích bao nuôi trai trẻ để bôi nhọ tôi và cậu ấy, sau khi cậu ấy qua đời, tôi không có đối tượng để giải thích, nên cũng làm thinh."
Chàng thư ký anh tuấn chỉ lo rót cà phê cho tổng tài, lại đưa khăn mặt cho bà ta lau tay, hầu hạ chu đáo, nhưng chỉ vẻn vẹn là thế.
"Vậy là bà biết Chu thiết kế sư bị người hại chết." Tần Phong bình tĩnh nói.
Cơ thể của Đặng Thu Nga lần thứ hai kéo căng, bà ta chậm rãi gật đầu: "Tôi biết, tôi thậm chí có đối tượng hoài nghi, nhưng đối thủ không hề để lại chứng cứ. Tôi thậm chí nhờ pháp y giải phẫu cậu ấy, tra xem trong cơ thể cậu ấy có độc tố hóa học không nên có nào không, đáng tiếc, đối phương đã sớm giả tạo sổ khám bệnh cậu ấy bị tinh thần phân liệt và ghi chép sử dụng thuốc, không biết là từ lúc nào, hơn nữa hàm lượng thuốc cũng không nguy hiểm đến tính mạng, đẩy cậu ấy vào chỗ chết là do bị stress nặng và thể trạng suy yếu."
"Tôi tạm thời đã hiểu." Tần Phong gật đầu.
—— Đặng Thu Nga không có nói dối, lúc bà ta nói chuyện cảm tình rất thật.
Streamer Thái Gia có nói, là Chu thiết kế sư tự mình dùng bút chặn cửa, hi vọng có người lạc vào đây phát hiện manh mối, nếu Đặng Thu Nga và nhà thiết kế là lưỡng tình tương duyệt, nếu Đặng Thu Nga là người giết Thái Gia, lấy tính tình đơn thuần của nhà thiết kế đó, e rằng sẽ che giấu cho Đặng Thu Nga.
Kẻ giết streamer rất có thể là một bọn với kẻ đã giết nhà thiết kế.
Tạm thời gạch tên Đặng Thu Nga ra khỏi danh sách hoài nghi, kế tiếp tự nhiên tới phiên người phụ trách dự án.
Ở công ty bình thường chân chính phụ trách dự án đều là phó tổng, Đặng Thu Nga là tổng tài cũng là cổ đông lớn nhất, phó tổng dưới quyền lại không hoàn toàn là thân tín của bà ta, các đại cổ đông khác tự nhiên sẽ nghĩ cách xếp người của mình vào.
Nhưng có Đặng Thu Nga hỗ trợ, kế tiếp cũng rất dễ, Đặng Thu Nga có quyền hạn cực cao, có thể tùy ý kiểm tra camera của khách sạn và tin tức nội bộ của công ty, chỉ cần rà lại camera, xem xem ai thuê căn phòng đó là hiểu được ngay.
Là một phó tổng họ Hoàng.
"Xin mạo muội hỏi, sao anh biết người thuê căn phòng này vào lúc ấy có vấn đề chứ?" Đặng Thu Nga nói.
Tần Phong không trả lời, Lục Lân đạo trưởng nói: "Tự nhiên là có cách của chúng tôi."
"Tôi hiểu rồi, xin hỏi, là... là Tiểu Chu sao?"
Bà ta có chút chờ mong, có chút căng thẳng, Lục Lân trả lời bà ta rằng Chu thiết kế sư đã đi rồi, bà ta lộ ra vẻ vừa mất mát vừa vui mừng, nhìn rất phức tạp.
"Tuy rằng không còn có thể nói chuyện với cậu ấy nữa, nhưng tôi vẫn hy vọng kiếp sau cậu ấy sẽ suông sẻ hạnh phúc, bình an khỏe mạnh." Đặng Thu Nga sờ sợi dây chuyền trên cổ thấp giọng nói, "Tôi có thể nhờ đạo trưởng cầu phúc cho cậu ấy không?"
Phương Hiểu Niên vẫn luôn lén theo dõi bỗng nhiên gửi tin tới: "Đội trưởng, phó tổng họ Hoàng kia giảo hoạt như vậy à? Hắn có lẽ đã nghe được tiếng gió, hình như tính ôm tiền bỏ trốn rồi?"
"Gửi định vị cho tôi." Tần Phong trả lời, tiện tay gửi định vị cho Thường Bằng Viễn, "Cái này chúng ta không phụ trách, để chuyên nghiệp đuổi theo."
Anh lấy bản vẽ thi công của dự án Dĩ Lệ ra, ký ức của streamer Thái Gia không rõ ràng lắm, dù sao vùng đồng không mông quạnh làm gì có định vị chính xác, thế nên Tần Phong vẽ một vòng tròn trên bản đồ: "Làm phiền Đặng tổng tìm người trục vớt mấy cái hồ này, cùng với, Hoàng phó tổng tài có quan hệ gì với đối thủ cạnh tranh của bà không?"
Đặng Thu Nga gật đầu: "Ông ta là do đại cổ đông thứ hai của công ty Thiệu Mân Tích cất nhắc lên, giám đốc kỹ thuật của tôi vừa tra thử, đã tìm được một bức mail Hoàng phó tổng gửi cho Thiệu Mân Tích trong hộp thư làm việc, tuy rằng bị xóa, nhưng giám đốc kỹ thuật đã khôi phục lại."
Bà ta mở ra cho Tần Phong xem, nó là một bức mail công việc rất bình thường, là báo cáo đi theo trình tự chính quy: Thi công ngoài ý muốn đào ra mộ cổ, xin chỉ thị ban giám đốc xử lý thế nào. Khu nghỉ dưỡng Dĩ Lệ là dự án Thiệu cổ đông dốc sức ủng hộ, thế nên người phụ trách cũng là thân tín của Thiệu cổ đông, bức mail này chỉ có một, rất nhanh đã bị xóa, không có bức kế tiếp cũng không có trả lời, hiển nhiên cả hai người đã dùng cách thức liên lạc riêng.
Lục Lân: "Xem ra, muốn im lặng san bằng mộ cổ đề phòng việc lỗ lã, chính là tên cổ đông này!"
Tần Phong tỏ vẻ đã hiểu, Tạ Kỳ Liên vẫn luôn im lặng không nói gì chậm rãi khoác tay lên vai anh, truyền âm nói: "Anh có cảm giác được không, chứng cứ đều chỉ về phía cổ đông Thiệu Mân Tích, chuỗi bằng chứng rất rõ ràng, logic cũng quá trơn tru rồi?"
Tần Phong khẽ cau mày: "Cậu nói đúng, một tên hung thủ chuẩn bị chu đáo giết chết hai người, không để lại bất cứ chứng cứ thực tế gì, ngoại trừ người chết ra không ai có thể xác nhận được sự việc, thật sự sẽ ở lúc mấu chốt nhất mặc cho thuộc hạ của mình bỏ trốn và để lại nhược điểm nhằm vào mình sao?"
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.