Tần Phong chưa bao giờ để một NPC game vào mắt cả, mặc kệ kịch bản của trò chơi này hợp logic cỡ nào, ở trước mặt chuyên gia điều tra chân chính cũng là trăm ngàn chỗ hở, thế nên Tần Phong lười lãng phí sức của mình để nghiêm túc chơi trò này, anh tìm hiểu kỹ luật chơi, là để tránh cho mình đột nhiên bị "khóa tài khoản" như Lý đạo trưởng thôi.
Hiện tại nếu đã xác định đập tượng cũng không bị tính là phạm quy, vậy còn sợ gì nữa? Ai quy định chơi game phải chơi fair play hả?
Bức tượng xui xẻo bị rượt đến khóc la inh ỏi, tăng thêm hơi thở khủng bố cho cả giáo đường âm trầm này.
Tần Phong mang đôi giày gót nhọn cao 10cm, còn có thể chạy cực kỳ mau lẹ, khiến Tạ Kỳ Liên không ngừng liếc nhìn, rốt cục nhịn không được hỏi: "Anh mang thoải mái như thế, chẳng lẽ là có sở thích mặc đồ khác giới tiềm ẩn nào đó à?"
Tần Phong: "... Tôi từng giả dạng làm một kẻ thích mặc đồ nữ, có bị tính không?"
"Hửm?" Tạ Kỳ Liên nghiêng đầu, nét mặt nói rõ, cậu ấy có một sự nhiệt tình khó tả đối với đoạn lịch sử đen tối này.
Hai vị Vô Thường không nhanh không chậm dí theo sau, tổ tượng điêu khắc tiểu thiên sứ chạy loạn xà ngầu trong hành lang, thỉnh thoảng còn rụng hai sợi lông chim bằng đá xuống, hệt như một đám gà đang nhảy cà tưng vậy.
Tần Phong bất đắc dĩ vừa chạy vừa trả lời: "Lúc tôi vừa nhập đội, có lẽ là vì từ đầu đến cuối không có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-le-tan-dia-phu/1114570/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.