Những lúc rời xa khỏi ánh đèn của ống kính của camera, Kiến Hoa thường tự mình đi du lịch, chụp lại những khoảnh khắc bình yên của thiên nhiên. Cũng vì thế mà anh biết đến nơi này. Nó đẹp là chuyện ai cũng thấy, nhưng cái cuốn hút anh chính là câu chuyện đằng sau nó. Phải có một nguyên nhân nào đó khiến duy nhất một cây hoa anh đào có hoa nở vào đầu đông. Anh cũng tin vào duyên phận, nên trước giờ anh chưa từng vội vã tìm kiếm tình yêu, vì anh cho rằng nó chưa tới. Nhưng từ khi Lệ Dĩnh xuất hiện, anh đã tìm thấy được người anh chờ đợi bấy lâu nay. Anh không đứng im đợi hạnh phúc đến với mình mà muốn dùng hết sức đuổi theo nó. Con đường phía trước anh không muốn đi một mình nữa, vì giờ đã có Lệ Dình. Và cô cũng chính là người mà anh muốn đưa đến Kyoto ngắm cây anh đào đặc biệt này.
"Sư phụ, vì sao hoa anh đào này lại có màu đỏ"
"Vì anh đào huyết lệ là tên của nó"
Kiến Hoa tình cảm ôm chặt Lệ Dĩnh từ phía sau, dựa vào cây anh đào. Kể cho cô nghe câu chuyện tình cảm động của Toshi và Yuuri. Thì ra đó chính là câu chuyện đằng sau cây hoa anh đào. Thảm nào Lệ Dĩnh thấy cây anh đào thật đẹp, nhưng nhìn nó lại có cảm giác đau nhói khó tả. Đến hơn nửa thời gian trong năm, nó cô độc ở đây một mình. Có lẽ Yuuri cũng cảm thấy cô đơn như thế khi chờ đợi Toshi. Từng mua hoa đi qua, anh vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-van-thay-anh/3014492/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.