🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu không phải trời tối lẫn quãng đường từ Giang Tử Đằng đến thôn Hoa Liên không thể đi bộ được thì Kiến Hoa cũng chẳng cần bận tâm đến cái lưng đau của mình mà cứ thế bế Lệ Dĩnh về Giang Tử Đằng. Mấy câu hỏi của anh ban nãy, không cần biết lúc đó Lệ Dĩnh trả lời là mơ hay gì đi chăng nữa, đều khiến Kiến Hoa rất hạnh phúc.

Lệ Dĩnh vẫn là không bỏ được thói quen cũ. Còn nhớ ngày trước khi đóng Tân Hoàn Châu, có lần khi quay cảnh nào đó gần Thái Hồ, cô còn ngủ quên trong rừng, tới tối khi trợ lý đi tìm thì thấy cô đã ngủ ngon dưới mái hiên tránh nắng rồi. Nhưng khi đó chưa có một người lo lắng cho cô như bây giờ. Lúc Kiến Hoa vội tới đây tìm cô, anh không chỉ lo lắng, mà đem theo cả nỗi nhớ mong mặc dù mới không gặp cô vài ngày.

Đoàn làm phim về tới Giang Tử Đằng, ai nấy đều đã ngủ hết. Vất vả cả ngày, kết thúc cảnh quay hầu như ai cũng chỉ ở trong phòng nghỉ ngơi, cũng không ai muốn ra ngoài thăm thú cảnh sắc gì đó. Thế nên cũng không ai thấy Kiến Hoa nhẹ nhàng bế Lệ Dĩnh về phòng. Bài trí trong phòng của Giang Tử Đẳng đều y hệt nhau, chỉ khác mỗi loại hoa được trồng trong đó. Kiến Hoa có thể dễ dàng định hình được phòng của Lệ Dĩnh như thế nào, bật đèn ở đâu...Anh chợt nhớ lại cảm giác bế cô khi cô bị trẹo chân ở hồ Y Đình dạo trước. Bây giờ cũng giống như lần đó. Chỉ khác một điều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-van-thay-anh/101461/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Quay Lại Vẫn Thấy Anh
Chương 30: Món quà bên cửa sổ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.