Bắc Kinh, một tháng sau...
Chiếc ô tô màu đen đi chậm rãi trên đường phố tấp nập. Khác hẳn với những chiếc xe tăng ga nhanh hết sức có thể. Cũng giống như nó, người ngồi trên xe cũng thảnh thơi không kém. Còn hơn một tiếng nữa mới gặp mặt đoàn làm phim. Anh không cần phải vội.
- Hoa ca, em nghe ngóng được là Dĩnh tỷ nhận đóng Hoa Thiên Cốt chỉ 2 tiếng sau khi nhận được lời mời đó
- Vậy sao? - Kiến Hoa chỉ ậm ừ trả lời nhưng dường như vấn đề đó không khiến anh bận tâm. Kịch bản đó đúng là rất hay. Nhận vai chỉ trong hai tiếng không có gì là lạ. Cái có thể tán thưởng chính là khả năng lựa chọn kịch bản của cô gái này. Anh đã xem mấy phim của cô từ khi biết cô sẽ là bạn diễn của mình. Và đúng là không vai nào giống vai nào. Rất có thực lực. Bạn diễn như vậy anh cũng bớt đi được chút lo lắng. Chỉ thế mà thôi.
- Anh gặp chị ấy hai lần rồi, cảm nhận thế nào. Có thể hợp tác tốt được không?
- Hợp tác tốt chắc là sẽ được. Còn cảm nhận thì tôi không biết. Hai lần gặp đó quá chớp nhoáng, ấn tượng trong anh không lưu lại gì nếu không muốn nói là bằng con số không. Thực ra, trong anh cũng dấy lên một sự tò mò khó hiểu. Cô gái ấy là người như thế nào mà xung quanh lại lắm thị phi đến thế.
Đoạn đường tới khách sạn Cổ Luân, nơi diễn ra buổi họp mặt cũng không dài, vì thế chỉ hơn mười phút sau Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-van-thay-anh/101434/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.