Giải bóng đá nam - nữ trường THPT Yên Hải I lần thứ 20 năm 2021.
Tôi vừa giải xong bài tập trên lớp, quay lên quay xuống tìm Đăng. "Cậu ta đi đâu rồi nhỉ?" Tôi nghĩ thầm.
Vừa mới bán kết xong, giành được tấm vé chiến thắng tiến thẳng vào chung kết. Lũ con trai lớp tôi lại chẳng hồ hởi như lúc đầu. Bởi hôm bán kết đó đã xảy ra một sự cố.
Đăng cùng Lâm, mỗi đứa một bên, dìu Hải đang khập khiễng bước vào. Chân hậu vệ của chúng tôi vừa bị thương ngày hôm đó. Nếu may mắn thì có thể lành mà đá được vào chung kết, nhưng với tình hình không mấy khả quan là chỉ còn 2 ngày nữa thôi mà vẫn còn phải dìu thế này thì xem ra khá là khó.
Chúng nó còn cãi nhau xem ai sẽ thay thế được cho Hải vào trận đấu quan trọng này. Thằng bé ngồi giữa thì cứ kêu lên là tao đá được... rồi bị mấy đứa khác chửi cho.
Một đống hỗn loạn.
Tôi không quan tâm đến đám ồn ào ấy. Đăng đứng ngoài, vẻ mặt trầm tư, không nói nhiều như thường ngày.
Có lẽ gánh nặng trên vai cậu ta để gánh một trận chung kết khá lớn. Dù sao thì cũng đi đến tận cuối cùng như thế này là điều khó tin mà từ trước cả lớp chẳng trông chờ gì.
Tối. Đăng tỏ rõ vẻ lo lắng khi nói chuyện với tôi. Chúng tôi thức đến 3 giờ sáng chỉ để nói loanh quanh về buổi chung kết ấy phải làm thế nào. Tôi chẳng xem đá bóng nhiều nên không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-tuoi-17-de-cuu-roi-chinh-minh/3464287/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.