Tâm Di mở cửa bước vào nhà, bật đèn lên rồi đặt hai túi đồ trên tayxuống bàn. Dù hơi mệt nhưng tâm trạng cô hôm nay rất tốt! Nụ cười mãiđến giờ vẫn chưa tắt, chợt chiếc điện thoại reo lên tiếng nhạc quenthuộc. Cô cầm máy, hiện lên trên màn hình là chữ 'Quốc Hoàng'. Cô nghemáy, giọng vẫn vui vẻ như lúc chia tay.
”Anh gọi có chuyện gì vậy, Quốc Hoàng?”
”Không có gì, anh chỉ muốn hỏi là em đã vào nhà an toàn chưa?”
Tâm Di cười, không hiểu sao Quốc Hoàng vẫn như vậy, vẫn luôn quan tâm cô hết mực!
”Chẳng phải anh đã đưa em về tận nơi rồi sao? Thôi em cúp máy đây, anh lái xe an toàn.”
Sau khi nghe tiếng ậm ừ chào tạm biệt từ phía Quốc Hoàng thì cô liền tắtmáy, với lấy chiếc áo trong tủ đồ ra rồi cô đi thẳng vào nhà tắm.
*****
Nước lạnh phả vào người, từng giọt, từng giọt rơi trên mái tóc ngắn, rồitheo dòng chảy len lỏi qua các bộ phận trên khuôn mặt. Cảm giác lànhlạnh từ từ như vết thương đau âm ỉ, chẳng chịu buông ra! Đôi mắt Nhật Vũ ngắm nghiền, cứ để mặc cơn lạnh ùa vào. Nước rơi xuống sàn, tạo thànmột thứ âm thanh não lòng. Nhật Vũ không hiểu. Thật sự không hiểu bảnthân mình muốn gì? Chỉ biết là đôi khi bản thân giống như thằng hề, mãimãi chỉ là một thứ đồ mua vui cho người khác.
Anh từng nghĩ rằng sẽ chẳng có thứ tình yêu nào là vĩnh cửu. Nhưng bây giờ cảmnhận thật khác, có lẽ trên đời này vẫn còn một khái niệm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-sao-co-the/2348169/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.