Một người bước đi trước, một người bước đi sau. Hai người cùng nhau ra khu vườn nhỏ của nhà Kiệt. Ở đây có rất nhiều mùi hương hoa, ánh sáng của đèn được chiếu trên nền cỏ tươi bước theo các bậc đá. Điều làm cô chú ý nhất đó chính là khóm hoa hồng trắng trong góc gần cây xoài to sai trĩu quả. Nhi rất thích hoa hồng trắng nhưng những bông hoa này thật to đẹp. Kiệt nhìn thấy cô tay sờ cánh hoa chăm chú và còn mỉm cười:" Em thích hoa hồng trắng à" " Dạ,vâng" " Sao em lại thích hoa hồng trắng, anh thấy rất nhiều người không thích vì hồng trắng là để tưởng nhớ người đã khuất" Cô mỉm cười nói:" Hoa hồng trắng không chỉ vậy, điều mà e chú ý đó là chúng nói lên được một tình yêu đôi lứa thuần khiết và tinh tế, có được tình bạn trong sáng, thuần khiết"
Thi thoảng có một hai cơn gió thổi nhẹ qua, làm cây lá đung đưa hai bên. Cả hai cứ im lặng, không nói câu nào nữa. Kiệt thấy vậy liền phá không gian này:" Nhi, em biết cảm giác yêu một người là như thế nào không?" " Em không biết rõ lắm, em chỉ hiểu theo ý em thôi, yêu chính là hai người yêu nhau thật lòng, dành mọi thứ tốt đẹp cho họ. Không nhất thiết là dài lâu đâu anh ạ, nhưng mọi người hay nhầm giữa cảm nắng- thích- yêu" " Anh thấy em trưởng thành hơn so với lứa tuổi này rồi đấy" " Chuẩn mà anh, mọi người toàn gọi em như vậy" " Thôi, hai chúng mình vào nhà đi, trời ngoài này cũng hơi lạnh rồi" Hai người bước vào nhà, Nhi chẳng may chân mắc vào khe đá, ngã ra phía trước. Nhanh tay Kiệt choàng ra ôm xoay Nhi vào lòng mình. Nhưng môi chạm môi, đôi mắt của Nhi mở to, không ngờ lại vướng vào tình huống như thế này. Đẩy Kiệt ra nhưng Nhi lại chuẩn bị ngã, bám được tay của Kiệt nên đứng được." Em sao vậy Nhi?" Cúi xuống nhìn thấy chân Nhi đã bị xước chảy máu ra, bế luôn Nhi vào nhà. Nhưng không thấy hai bà mẹ đâu, chỉ thấy có bức thư ở lại
"Hai con ở nhà nhé, mẹ và mẹ Nhi đi chơi tí về. Yêu con"
Đặt Nhi xuống ghế sofa ngồi chạy đi lấy hộp thuốc để sát trùng cho Nhi, nhấc chân cô lên để mình làm hộ nhưng Nhi không cho cứ đòi mình làm được. Anh mặc kệ cô, giữ chặt chân nhi để mình làm. Nhi cuối cùng cũng để cho anh làm hộ mình, định cất hộp thuốc đi nhưng Nhi kéo lại:" Anh đưa cho em hộp thuốc đây" Vừa đưa cho Nhi vừa ngồi luôn xuống, Nhi lấy trong đó ra miếng băng dán vào tay cho Kiệt. Giườ anh mới để ý là chỗ đó gỉ máu lên, nhớ lại lúc ngoài vườn khi Nhi ngã lần thứ hai thì có với tay mình. chắc do móng tay sắc lên làm hằn lên mấy vết trên đó.
" Em có khát không, anh mua gì cho e uống nhé" " Anh đưa em đi cùng đi, tối nay em ăn hơi ít nên hơi đói" " Anh cũng chưa ăn gì, đi thôi" Bế Nhi ra xe mình, đưa Nhi đến một cửa hàng ăn sang trọng, dìu Nhi vào trong, chọn cho mình một chỗ ngồi có thể nhìn ra được khung cảnh." Từ lúc gặp em anh cảm giác như sét đánh vậy ^_^" " Thôi, anh đừng có đùa em." Gọi có mấy món ăn cho đỡ đói, ăn hết cả hai đi ra thanh toán tiền, rồi đi về nhà. Đưa Nhi đến nhà, chào tạm biệt nhau, Kiệt hẹn Nhi đến sáng mai qua đón đi học lúc 7h...