Edit: Tiểu Ma Bạc Hà=
Đông đi xuân đến, nháy mắt mà một năm đã trôi qua. Một buổi trưa cuối xuân đầu hạ, An Lan tỉnh dậy từ giấc ngủ say. Tay hắn vẫn còn cầm điều khiển nhưng TV đã tối đen. An Lan ngồi dậy lau nước miếng, liếc sang phòng Kiều Kiều. Cửa phòng mở toang, có lẽ cậu đã đến tiệm.
Không biết do thời tiết hay gì mà càng ngày tình trạng giấc của An Lan càng kém, tối nào cũng phải nhờ đến thuốc mới ngủ được vài tiếng đồng hồ. Ban ngày thì chẳng cần biết thời gian là gì, cứ bạ đâu ngủ đó.
Nhìn thì thấy cuộc sống của hắn thống nhất theo một quy luật nhất định nhưng nó lại ẩn chứa những chua xót, đau khổ và gấp gáp không nói nên lời. Trông hắn với Kiều Kiều vẫn sống rất yên ổn nhưng trong lòng họ đang chịu dày vò. Dường như họ không thể bàn chuyện tình cảm với ai một cách bình thường được nữa, vậy nên cả hai cùng thống nhất sẽ im lặng chờ đợi, chỉ là không ai nói rõ được mình đang chờ cái gì.
An Lan dụi mắt đi chân trần vào nhà vệ sinh. Lúc rửa mặt, hắn trong thấy một vết bẩn màu tím dưới đáy bồn tắm. Màu sắc này rất sáng rất đẹp, nó không giống một thứ nên có trong nhà của hai con người độc thân. An Lan khoác tay lên thành bồn quan sát một hồi vẫn không biết nó là gì. Hắn nghĩ tới một thứ chẳng liên quan gì mấy…… Phấn mắt.
Nhưng suy nghĩ này quá buồn cười vì cả hắn lẫn Kiều Kiều đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-nhin-toi-cuoi/3297586/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.