=Edit: Tiểu Ma Bạc Hà=
=Beta: Yue Yue=
Lý Khách ôm theo vết thương về nhà. Căn nhà lạnh lẽo và cực kì vắng vẻ. Anh tìm được hộp y tế, cởi hết quần áo, lấy bông gòn thấm nước. Vết thương trên bụng còn được, nhưng dùng cách nào anh ta cũng không với tới vết thương sau lưng. Lý Khách vừa căm tức vừa tủi thân. Anh cầm chai rượu thuốc trên bàn quăng xuống vỡ nát, chôn mặt vào ghế sô pha gào lên như một con thú nhỏ, cảm nhận được cái cảm giác cô đơn bị mọi người xa lánh.
Nghĩ tới nghĩ lui, anh bất đắc dĩ gọi điện thoại cho Kiều Kiều.
Hai mươi phút sau, Kiều Kiều đứng trước cửa nhà Lý Khách. Cậu trèo tường trường học chạy tới, chính cậu cũng biết mình rất ti tiện, biết rõ Lý Khách chỉ xem mình như một con chó, vậy mà cậu vẫn cam tâm tình nguyện đi vòng quanh chân chân chủ nhân.
Kiều Kiều vụng về bôi thuốc cho Lý Khách, anh nằm bò trên giường, nản chí, có thể nói, đến đau đớn trên người anh cũng không thèm để ý. Anh vẫn không muốn chia tay với An Lan như thế, không hiểu vì yêu hay vì ghen tị, vì luyến tiếc An Lan hay không cam tâm bại dưới tay cái người trông giống Thần Dạ.
“Anh Lý, anh ngồi dậy đi, em xem phía trước chút.” Kiều Kiều giơ tăm bông lên, nói với anh.
Lý Khách không tập trung, tạo đáng võ sĩ Nhật Bản, hai tay đặt trên đầu gối mặc cho Kiều Kiều loay hoay trên người mình.
Dáng người của Lý Khách cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-nhin-toi-cuoi/3297570/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.