-Editor: Tiểu Ma Bạc Hà-
Vài ngày sau, An Lan lên máy bay sang Úc. Lúc ra sân bay, trong tay hắn là một tờ giấy nhỏ, trên giấy có chữ Angel, Angel chính là bạn của Cố Thần và cũng là người sẽ tiếp đón An Lan.
Bên ngoài là những hạt mưa li ti, An Lan nhìn quanh, hắn không tìm được người đón mình, đang buồn bực thì một chiếc xe riêng màu trắng chạy đến dừng trước mặt. Cửa kính xe hạ xuống, một người đẹp mắt xanh nhìn An Lan cười: “Đã lâu không gặp.”
An Lan trừng mắt nhìn cô ấy, hắn túm lấy một người chỉ vào người đẹp trong xe hỏi: “Anh có thấy cô ấy không?”
Người ta gạt tay An Lan ra chạy đi thật nhanh như trốn người bệnh truyền nhiễm.
“Ai da, hôm nay tôi không có ẩn thân.” Angel đẩy cửa xe: “Vào đi.”
An Lan ngồi cạnh ghế lái hoài nghi nhìn Angel, hắn đột nhiên cầm hai má Angel kéo thật mạnh.
“A a a, đau quá! Đau quá.” Angel hét chói tai: “Lớp trang điểm của tôi trôi mất bây giờ!”
Bây giờ An Lan mới tin đây chính là Angel. Hắn biết chuyện của mình và Thần Dạ không phải ảo giác. Dù tất cả mọi người đều không tin nhưng An Lan biết những cảm xúc đó rất thật.
Angel xoa mặt lấy kính ra trang điểm lại rồi mới khởi động xe rời khỏi sân bay. An Lan có rất nhiều chuyện muốn hỏi cô ấy, hắn lựa qua lựa lại một hồi, cuối cùng lại hỏi một câu: “Sao cô lại quen Cố Thần.”
Angel hơi ngạc nhiên nghiêng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-nhin-toi-cuoi/3297558/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.