- Em đi cùng với đội bóng rổ, bọn em có trận ở đây… - Vinh Huy gãi đầu chỉ về phía đám năm người ở xa đang nhảy như mấy thằng điên trốn trại
- Bóng rổ là gì? - Vũ Phong nghiêng đầu hỏi
- Là..là…. ném bóng vào rổ ý… Tối nay anh với anh Hàn Minh đến xem nhé!! Bọn em đến đấu giao lưu giữa các trường, anh đến cổ vũ cho em đi!! - Vinh huy bỗng búng tay rồi mắt sắng rỡ nhìn cậu
Vũ Phong cũng muốn biết bóng rổ chơi ra sao nên vội vàng gật đầu, cậu vén tóc sang một bên rồi nhớ ra hình như Vinh Huy biết đến sự xuất hiện của mình mà không cần Hàn Minh hay Quyền Tú nói và cậu nhớ ra thêm nữa là hắn đã từng nói hắn là người lôi cậu ra ngoài này. Vội tóm cổ Vinh huy kéo gần lại và mặt cậu không khác gì chuẩn bị hành hình hắn với đôi mắt trợn tròn
- Vinh Huy!! Người lôi anh ra đây là em phải không?? Chính em đã nói thế đúng chứ??
- Ây..ây.. Em nói thế để anh khỏi oang oang là em thích Quyền Tú thôi!! - Vinh Huy vội giơ tay đầu hàng rồi cười méo mó với cậu
- Thế sao em biết là anh đi ra từ cuốn tiểu thuyết đấy!! - Vũ Phong nới lỏng tay nhưng nắm chặt gấp đôi, răng nghiến lên nghiến xuống khi nhận ra chi tiết quan trọng
- Hôm đó em tính chui vào phòng của Quyền Tú để lấy hù cậu ấy. Chưa kịp leo vào thì e thấy một thứ ánh sáng trắng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-day-ngay-toi-ra-lenh-day/2177544/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.