Đó là câu chuyện của hai năm trước... Bây giờ cậu và Hàn Minh đang sống ở ngôi nhà gần ven biển. Hằng ngày anh đi nấu ăn ở nhà hàng hải sản, cậu làm phục vụ ở đó. Viên thuốc ấy và Quyền Tú đã nói gì đó khi anh bất tỉnh khiến lúc anh thức dậy thì anh rất thuộc nơi này như lòng bàn tay. Khi cậu nhắc về căn nhà và mô tả đường đi thì anh tuyệt nhiên nói rằng anh chưa nghe bao giờ
Thoắt đó mà đã hai năm, cậu không tin được là mình đã ở đây hai năm... Anh vẫn yêu cậu không thể quên. Mọi thứ ở đây luôn bình yên, hàng xóm thì thân thiện không chỗ nói. Họ đi đánh cá về cũng hăm hở sang đưa cho cậu về ăn, họ cũng dạy cậu cách lặn. Vài lúc rảnh rỗi lại ra phụ họ lặn tìm sò hay bắt cá
- Em đang lo gì sao? - Hàn Minh ra ngoài ban công ôm eo cậu rồi hít hà mùi hương trên cổ cậu
- Không.. Em muốn ngắm cảnh chút thôi!! - cậu quay đầu hôn lên đầu anh rồi cười nhẹ
Trong lúc hai người đang đứng ngắm biển đêm thì Quyền Tú ở lại thành phố ấy đang rượt theo một người đàn ông đội nón đen hoảng loạn chạy khỏi cô.. tay trái cô lại hình một hình xăm của tên đã đánh cô và Hàn Minh từ hai năm về trước
"Rắc" - tay của tên đó bị cô bẻ gãy ngay tức khắc
- Dừng lại đi!! Phần sau để lại cho anh - người nào đó từ xe hơi đen đi ra và giằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-day-ngay-toi-ra-lenh-day/2177526/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.