- Vũ Phong này, em có muốn nghe lí do tại sao anh ghét cái hình xăm trên tay Quyền Tú không?? - Hàn Minh hôn vào lưng cậu khi nắng sớm đã hắt qua màn cửa, anh nghĩ kể ra với cậu thì sẽ tốt hơn, anh không muốn có bất cứ bí mật gì với cậu
- Muốn muốn... - Vũ Phong quay lại gật đầu như máy khâu, mới sáng được anh kể chuyện thì còn gì bằng
~ Flashback ~
Cách đây rất lâu từ cái lúc anh còn là một thanh niên 17 và Quyền Tú là một cô em dễ thương mới tròn 13 tuổi
- Ba mẹ ơi.. Nhìn này, con đứng nhất lớp nè!! - cô lon ton chạy về khoe bàng điểm học kì 1 của cô
- Ừ.. Con gái của mẹ giỏi lắm... - người phụ nữ trẻ hiền từ cười, nụ cười của bà có chút vấn đề khi mắt bà sưng mọng lên
- Mẹ khóc sao?? - cô tròn mắt nhìn mẹ mình rồi nhìn ông ba đang ngồi trên ghế so -pha kia và quay ra nhìn Hàn Minh đang nhíu mày nhìn ba minh - Anh hai ơi... Sao em được điểm cao mà không ai vui hết vậy??
Hàn Minh lúc ấy đã là một thanh niên cao ráo còn cô tuy 13 nhưng lùn tẹt nên anh bồng cô lên rồi ghẹo cô một chút và lấy bảng điểm của cô
- Quyền Tú của anh ngoan nha, ba mẹ hôm nay hơi mệt đấy... Giờ em muốn gì anh cũng mua cho em... Để ba mẹ nghỉ chút nhé
- Vâng.. Vâng.. - cô gật đầu - ba mẹ nghỉ đi, tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-day-ngay-toi-ra-lenh-day/2177521/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.