Kì Luân nghe tên mình được xướng lên trong cuộc trò chuyện mà vội nhăn mày khẽ nhìn về đằng sau, vẫn là những con mắt thập thò trong bóng tối, hắn vẫn tập trung nghe chuyện của Vũ Duy, hắn cảm thấy thú vị khi nhóc đòi xử cả tổ tông đám nào bám theo hắn, theo như hắn nhớ là hắn xăm hình ở bả vai cũng có cho ai thấy đâu mà lại bị săn... Bởi số là con của xã hội đen cũng vừa ngầu lại vừa mệt dễ sợ... Căn bệnh ảo tưởng của hắn đang phát tán trầm trọng
- Tao nghe nói thằng đó là con của thằng cha doanh nhân nào đó bị giết bởi người bác của ba Kì Luân... Giờ ông bác mất nên quay qua đòi thanh toán Kì Luân để trả thù vì Kì Luân là người giống ông bác đó - Dương Dương là thanh niên tầm 20 bươn chải cuộc sống bằng cú đấm nên biết ít nhiều về những việc truyền tai nhau
- Lí do củ chuối... Giết Kì Luân có làm cho ông ta sống lại được đâu, mà nếu có thì tao thế mạng cho ổng, dù gì ổng sống là tao vui rồi - Vũ Duy ngồi vỗ đùi đen đét, nhe răng cười và coi mạng sống là trò đùa, sẵn sàng đem ra đổi
Dương Dương nghe thế vội nhếch mép cười rồi hất cằm sau phía góc khuất, tay đan xen lại với nhau và lại liếc nhìn Vũ Duy
- Giả sử tao là thằng con đó mà tao bắt mày về làm người tình cho tao và đổi lại là mạng sống của Kì Luân thì mày cũng chịu sao?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-lai-day-ngay-toi-ra-lenh-day/2177481/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.