Trí nhớ Ninh Vi Nhàn có hạn, cô lý giải họp phụ huynh là: Cha mẹ và giáo viên trao đổi trò chuyện về đứa bé, nói về việc cậu thi xếp thứ nhất. Nhưng mà trong trí nhớ ngắn ngủi của cô, cô vắt óc suy nghĩ về vấn đề "Họp phụ huynh", nhưng không có kết quả. Nếu như không có chồng và con trai bên cạnh, cô sẽ khẩn trương không biết làm như thế nào. Lúc này khí chất trời sinh ưu nhã và quý phái của cô lộ ra, cho dù cô không nhớ, không hiểu gì đó, nhưng người ngoài nhìn vào, tự nhiên lại cảm thấy cô giống như Nữ Vương Băng Tuyết cao quý xinh đẹp, khó có thể đến gần.
Học ở chỗ này phần lớn là học sinh ở trung tâm thành phố, nhà bọn họ được hưởng đãi ngộ, không có người dám chọc vào, trường học cũng không dám chọc vào, mà Nhan Ninh, chính là người đứng đầu trong đó. Nhưng chính vì cậu không dễ trêu, giáo viên nữ chưa cưới rất nhiều chạy theo cha cậu như vịt.
Không ai không biết Nhan Duệ, cho nên ai cũng biết anh vừa giàu có vừa đẹp trai. Trên thế giới này có rất nhiều người có tiền, nhưng vừa có tiền lại đẹp trai thì rất ít, cho dù Nhan Duệ hơi lớn tuổi, nhưng trông anh không già chút nào,chỉ có tóc trắng hơi nhiều, nhưng tiền bạc của anh, người nào sẽ cảm thấy có chỗ nào không ổn chứ?
Đợi trước cửa phòng học là giáo viên nữ trẻ tuổi dây dưa lần trước, trước ngực ghi họ Hoàng, Ninh Vi Nhàn cảm thấy giáo viên này hơi lạ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056890/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.