Nhớ đến vẻ mặt kinh ngạc và khó chịu của giáo viên, trong lòng Nhan Ninh cảm thấy thoải mái. Cậu ngoan ngoãn ngồi ở ghế sau chơi rubik, đồ vật này cậu chơi rất đơn giản giống như ăn một đĩa thức ăn, nhắm mắt cũng có thể làm được, chơi một lát liền cảm thấy không có hứng thú. Đang định nói chuyện với ba, điện thoại Nhan Duệ lại vang lên, tiểu thiêu niên lại quay sang chơi rubik, dựng lỗ tai lên nghe động tĩnh bên kia. Đợi Nhan Duệ để điện thoại xuống, cậu mất hứng: “Bọn họ lại muốn làm cái gì thế ạ?”
Nhan Duệ nhìn cậu từ kính chiếu hậu: “Nói là tìm giúp việc, để chúng ta đến xem.”
“Con không muốn giúp việc, quản gia có thể chăm sóc con, bây giờ tự con có thể chăm sóc chính mình.” Nhan Ninh phiền nhất là ông bà ngoại mang đủ loại phụ nữ đến biệt thự ngụy trang, mai mối cũng không cần nhiệt tình như vậy chứ. Ba vì mẹ cam tâm tình nguyện thủ thân, bọn họ rốt cuộc muốn như thế nào? Con rể tu thân dưỡng tính ngược lại thì không vui, muốn nhét phụ nữ cho ba sao? Nhỡ đâu một ngày mẹ tỉnh lại thì phải làm sao? Luôn miệng nói xấu hổ với mẹ muốn đền bù cho mẹ, kết quả chính là đưa phụ nữ cho người đàn ông của mẹ sao? “Ba, người phải kiên trì lập trường của chính mình, ngàn vạn lần không nên bị sắc đẹp mê hoặc, nếu không con sẽ mang mẹ rời khỏi ba.”
“Tiểu tử ngốc!” Nếu như không phải đang lái xe, Nhan Duệ sẽ cốc đầu con trai. “Con nghĩ linh tinh cái gì thế?”
Thấy ba đánh tay lái đổi đường đi, Nhan Ninh ngồi ghế sau buồn bực, cậu biết ba sẽ không bị mê hoặc, nhưng ai bảo anh trước đó bị kết án quá nhiều chứ? Ngay cả cô (em gái Nhan Duệ) cũng không tin đàn ông…
Nhà lớn nhà họ Ninh ngày thường rất yên tĩnh, tối hôm nay lại ăn uống linh đình như vậy, nói là cho Nhan Duệ tìm giúp việc, nhưng trong lòng tất cả mọi người đều hiểu, đây thật ra là tìm bà hai cho Nhan Duệ! Có biết bao nhiêu người muốn leo lên hai nhà Nhan Ninh, cũng không có cơ hội, thừa dịp tối nay, có con gái hiến con gái, trong nhà có con gái chưa lập gia đình đều đưa đến, dù cho vị trí không bằng chính thất, ở nhà họ Nhan so với chính thất không khác biết lắm, ai bảo chính thất trở thành người thực vật chứ? Bà hai dù nghe không được tốt lắm, nhưng cũng là nữ chủ nhân nghiêm chỉnh. Nhà họ Nhan nuôi cái người đó sống mười năm, cũng đủ hết lòng quan tâm giúp đỡ, danh tiếng tốt lắm rồi, nhưng người đàn ông làm sao có thể không có phụ nữ được chứ? Nếu được Nhan Duệ coi trọng nhận làm vợ nhỏ, cũng đủ thấy tám đời có phúc khí. Người có tiền mặc dù nhiều, nhưng giống Nhan Duệ vừa có tiền lại đẹp trai như thế chỉ có một!
Mới vừa bước vào nhà lớn, Nhan Ninh liền bị vợ chồng nhà họ Ninh kéo đến bên người, vừa bảo bối vừa cháu ngoan gọi, bản thân Nhan Ninh cũng rất lạnh lùng, cậu không thích ông bà ngoại, không thích ông bà ngoại quá quan tâm cưng chìu cậu.
“Nhan Ninh, cháu nhìn xem, những người giúp việc này có thuận mắt không?” Ninh phu nhân bưng ly nước trái cây nhét vào trong tay Nhan Ninh, cười híp mắt hỏi. Ninh tiên sinh nói chuyện với Nhan Duệ, đàn ông tán gẫu đơn giản chính là sự nghiệp và phụ nữ, bọn họ là cha vợ con rể, trừ sự nghiệp ra, cũng chỉ có thể tán gẫu Nhan Ninh và Ninh Vi Nhàn.
Nhan Ninh quét mắt một vòng, những người này thật sự là đưa cho cậu làm giúp việc sao? Đưa giúp việc cho đứa bé mười tuổi mà cần ăn mặc như vậy sao? Mặc Chanel còn cần làm giúp việc sao? “Bà ngoại, cháu không thích, người không làm vậy.”
“Không thích sao?” Ninh phu nhân hơi ngạc nhiên, bà chỉ cho Nhan Ninh tất cả phụ nữ trăm mới gặp thiên kim tiểu thư trong sạch, không chỉ gia thế tốt, nhân phẩm và tướng mạo đều đủ. “Không sao, còn có những người khác, Ninh Ninh nhìn xem.”
“Bà ngoại, cháu nói người đừng làm việc này nữa, cháu không muốn nhìn.” Nhan Ninh không khách khí cắt đứt lời bà, cậu biết quý phu nhân này là mẹ của mẹ mình, cũng là bà ngoại của mình, bà cũng rất thương cậu, nhưng bà làm chuyện như vậy có được không? Bà không nghĩ cho mẹ một chút gì sao? Bà xác định mẹ sẽ không tỉnh lại nữa sao? “Ba cũng không muốn nhìn, không làm phiền ngài.”
Lời nói của cậu làm Ninh phu nhân chua xót. Cháu ngoại lúc nhỏ rất thích theo chân bọn họ, sau này lớn lên một chút, biết chuyện Vi Nhàn liền dần dần xa lánh, nói chuyện cũng lạnh lùng như vậy. Bà biết mình và chồng làm những việc không phúc hậu, nhưng --- “Ninh Ninh…”
“Bà ngoại. Cháu nghe cô nói, trước kia ngài dạy mẹ như vậy, cho nên mẹ mới đau khổ nhiều, bây giờ ngài còn chưa biết lỗi sao?” Nhan Ninh nhịn thật lâu, nhưng chưa nói. Nhưng chuyện này đều có, mỗi lầ đều có danh nghĩa khác. “Cha là con trai của ông nội, bọn họ vì con ruột của mình cũng không mang phụ nữ đến, mà muốn ba chăm sóc mẹ đợi mẹ tỉnh lại, các người là cha mẹ vợ nhúng tay vào có được không? Chẳng lẽ mẹ không phải là ruột thịt của các người sao? Bà ngoại, ngài đừng quên, mẹ còn ngủ, chứng tỏ mẹ không muốn tha thứ cho các người. Cháu cho rằng các người nên sám hối đợi mẹ tỉnh lại, mà không phải là lúc mẹ đang ngủ say tìm phụ nữ cho cha.” Tiểu thiếu niên mặt lạnh nói ra những lời vượt xa số tuổi của mình, lui về sau mấy bước. “Ngài làm cho cháu cảm thấy mỗi lần bước vào nhà họ Ninh lại giống như bước vào kỹ viện. Ngài là tiểu thư khuê các, là phu nhân nhà giàu, không phải là bà mối. Mời các người đừng tự cho là mình đúng, chuyện nhà chúng cháu không cần mấy người nhúng tay.” Nói xong liền lễ phép đưa nước trái cây trả lại cho Nhan phu nhân, kéo tay ba, khi anh nhìn cậu thì cậu ngửa mặt lên nói. “Ba, chúng ta về nhà đi, hôm nay con thi đứng thứ nhất còn chưa nói với mẹ.”
Nhan Duệ sờ đầu cậu, vuốt cằm nhìn về phía Ninh tiên sinh, nhìn cũng không nhìn đống phụ nữ kia, dắt tay con trai xoay người rời đi. Anh đến nhiều lần, là vì vợ chồng nhà họ Ninh là cha mẹ của Vi Nhàn, bọn họ ăn năn, biết có lỗi với Vi Nhàn. Anh không muốn khi Vi Nhàn tỉnh lại phát hiện quan hệ mọi người cứng ngắc, nhưng bây giờ… Thật sự không thể tiếp tục được nữa, nếu như anh không điên thì con trai anh cũng muốn điên rồi. “Đừng tức giận, sau này hai chúng ta sẽ không đến đây nữa.” Nhìn ánh mắt con trai tức giận, Nhan Duệ vỗ vỗ đầu cậu.
Tiểu thiếu niên hà lòng gật đầu, quyết định lấy máy tính trong tay cho ba thêm điểm, sau này mẹ thấy sẽ vui vẻ.
Cuộc sống về sau rất bình thường, Ninh phu nhân bị lời nói của Nhan Ninh làm cho xúc động, rất lâu không có gây phiền phức cho bọn họ. Cha con nhà họ Nhan cũng lười quan tâm, dù sao bọn họ không tìm phụ nữ cho anh là được, hai người bọn họ sống qua ngày không có gì không tốt.
Đáng tiếc ông trời luôn không thích làm cho người ta trôi qua quá thuận lợi, có vài người không biết điều, dùng đủ loại lý do tìm đến cửa, một ngày thứ bảy khó có như vậy, cứ thế bị phá hỏng.
Quản gia thông báo lúc Nhan Ninh đang cùng đàn Piano đối kháng, tiểu thiếu niên cho rằng mình nghe lầm. Đi thăm hỏi gia đình sao? Chủ nhiệm lớp? Bây giờ mới là đầu năm, lại đi thăm hỏi gia đình sao? Ba cậu chưa bao giờ nghỉ họp phụ huynh, cậu lại không có vi phạm cái gì, thành tích trước nay đều dẫn đầu, cô ta đến thăm hỏi gia đình làm cái gì?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]