Edit: meoluoihamngu
Khẽ mỉm cười, mặt không biến sắc đá trái cao su quay về: “Không có chuyện gì, Ninh Ninh không cần lo lắng, chẳng qua chỉ là bưng ly nước trái cây mà thôi, sẽ không mệt.”
Người phụ nữ này cũng thông minh, cô ta có ý đồ với Nhan Duệ, nhưng cô ta không có biểu hiện ra ngoài, mà Nhan Ninh dùng đủ loại ánh mắt nhìn cô ta, cô ta cũng chỉ duy trì mỉm cười, lúc nhìn thấy Nhan Duệ, nụ cười của cô ta cười vô cùng vui vẻ.
Nhan Ninh lười nhìn cô ta, câu lo lắng cô ta sao? Chớ có nói đùa, cha lớn lên đẹp trai lại có tiền phụ nữ nào mà cha chưa nhìn qua, người phụ nữ được coi là lợi hại một chút, nhằm nhò gì chứ. Cha là của mẹ, chỉ cần Nhan Ninh cậu còn ở đây, không ai có thể thay thế được mẹ cậu. Tay nhỏ bé lại chạm vào phím đàn, cẩn thận đánh. Lâm Tĩnh thấy cậu nghiêm túc đánh đàn, khẽ cười nói: “Ninh Ninh, con dùng sức như vậy cũng vô dụng, phải dùng tâm.”
“Đó là vì cô dạy không tốt.” Trên đời này mặt mũi người nào Nhan Ninh cũng không cho, trừ người nhà. “Nếu mẹ tôi tỉnh lại, nhất định tôi có thể học thật tốt.”
Muốn nói cô ta không thể thắng được người phụ nữ thực vật sao? Lâm Tĩnh giấu đi tức giận, nói: “Nhưng cô ấy không có tỉnh lại nha.” Nếu như tỉnh lại, tài nghệ của một tiểu thư có thể so sánh được với thiên tài Piano sao? Chớ có nói đùa, căn bản là không thể.
“Im miệng!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056876/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.