Editor: Yankui
“Anh, anh——”
Anh cứ “Anh…” nửa ngày trời cũng không nói ra cái gì, Ninh Vi Nhàn không muốn nghe liền ngáp một cái. Sau khi mang thai cô rất hay buồn ngủ. Nhan Duệ thấy cô lảo đảo đứng lên liền vội vàng đi theo phía sau. Ninh Vi Nhàn díp tịt mắt đi ra cửa phòng, trên đường đi suýt chút nữa bị vấp ngã, may mà Nhan Duệ nhanh tay đỡ cô lại.
Cô trở về phòng, Nhan Duệ cũng theo cô vào. Cô lên giường đi ngủ, Nhan Duệ cũng mang đệm hơi chuyển ra nằm theo cô. Ninh Vi Nhàn không muốn can thiệp vào bất kỳ việc gì anh làm, vì vậy cô liền kéo chăn nằm ngủ.
Nhan Duệ cũng muốn ngủ, nhưng lăn qua lôn lại vẫn không ngủ được. Bình thường vào giờ này anh làm gì ư? A … bình thường giờ này anh cũng ngủ, vì đêm hôm trước thường chơi quá khuya cho nên thời gian ban ngày anh đều dùng để ngủ bù.
Nhan Duệ đưa mắt nhìn Ninh Vi Nhàn đang rúc cả người vào trong chăn, trong lòng cảm thấy vừa chua vừa chát. Anh biết anh không đủ tư cách yêu cầu Ninh Vi Nhàn thủ thân như ngọc. Lời nói của Tương Kế mặc dù bỉ ổi, nhưng cũng không sai. Nếu như Ninh Vi Nhàn thật sự ưng thuận Tương Kế, muốn kiếm bạn tình, như vậy anh, đúng là cũng không có tư cách gì để khuyên ngăn cô.
Nhan Duệ sống ba mươi năm nay, chưa từng có việc gì anh không giải quyết được, đặc biệt là chuyện liên quan đến phụ nữ. Anh vẫn luôn cho rằng, mình làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056861/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.