Edit: meoluoihamngu
Nhan Duệ mệt mỏi quay về phòng mình. Anh nhìn xung quanh, không bao giờ… có thể giống cuộc sống của bọn họ ở căn biệt thự kia, bóng dáng dọn dẹp nhà cửa đã biến mất không còn nữa, không còn nữa rồi.
Giường lớn xa lạ, khăn trải giường xa lạ, chăn xa lạ,… Tất cả những thứ ở trong phòng ngủ này, đều do người giúp việc chuẩn bị, Ninh Vi Nhàn không nhúng tay vào.
Quần áo của anh, toàn bộ đều giao cho người giúp việc làm, cô không còn quản lý nữa.
Cơm anh ăn, đều do đầu bếp cao cấp làm, cô không còn đi vào phòng bếp nữa.
Hành tung của anh, không có ai quan tâm, cũng không có ai quản lý. Anh có thể đêm không về, cũng có thể suốt đêm tầm hoan mua vui, nhưng khi về nhà sẽ không còn người để đèn, ngồi trên ghế salon chờ anh, trên bàn cơm cũng sẽ không còn mùi thơm mê người của đồ ăn đêm nữa.
Anh thậm chí, ngay cả động vào cô cũng không dám.
Ánh mắt lạnh như băng của Ninh Vi Nhàn luôn quanh quẩn trong tâm trí anh, Anh vẫn cho rằng, nếu mình không ở bên ngoài điên cuồng phóng đãng, khi về đến nhà, cô sẽ mỉm cười đón tiếp anh. Nhưng không phải như vậy, cô không cần anh nữa.
Nhớ đến đêm hôm đó, Ninh Vi Nhàn phát hiện anh và người phụ nữ đó vụng trộm, Nhan Duệ cảm thấy trái tim mình đau đớn. Cô đang khóc, khóc đến đáng thương như vậy, ủy khuất như vậy. Nhan Duệ nghĩ, anh đã làm cô ủy khuất rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-dau/2056855/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.